Kim An Tại không trả lời, ánh mắt vẫn dán chặt vào bóng lưng của gã say rượu. Trong đầu hắn, bỗng hiện lên một hình ảnh khác, một thân ảnh cũng từng quỳ xuống cầu xin trong vô vọng.
Đám đông xung quanh vội vã tản ra, không dám cản đường gã say rượu, sợ lại rước thêm phiền phức.
Gã lôi kéo người phụ nữ đang bất lực bước đi, nhưng vì quá say, mắt mờ đi, bước chân lảo đảo. Gã không tránh ai cả, và vô tình đâm sầm vào vai Đoạn Linh đang đứng bất động bên đường.
Gã không những không xin lỗi mà còn dùng sức đẩy Đoạn Linh một cái, giọng điệu kẻ cả: “Ngươi không có mắt à? Dám chắn đường đại gia hả?”
Lâm Thính mải mê thuyết phục Kim An Tại nên không để ý tình hình bên này.
Đoạn Linh chỉ liếc nhìn gã say rượu một cái.
Thấy hắn không nói gì, gã cho rằng đối phương sợ hãi, càng tức khí hơn, tuôn ra đủ lời lẽ th* t*c chửi rủa tổ tông mười tám đời của hắn. Cho đến khi gã nhìn rõ khuôn mặt Đoạn Linh, gã híp mắt lại, vẫn không ngừng nhả lời: “U, lớn lên thế này, còn xinh đẹp hơn cả đàn bà nữa. Ngươi là đàn bà hả?” Gã không nhìn thấy chiếc xe ngựa đậu bên cạnh.
Người phụ nữ thấy chiếc xe ngựa, nhưng cũng không lên tiếng nhắc nhở gã, cứ để mặc hắn tiếp tục chửi rủa Đoạn Linh.
Gã say rượu hít hít mũi, ngửi thấy một mùi hương thoang thoảng rồi khinh miệt nói: “Sách, còn thơm hơn cả đàn bà. Tiểu bạch kiểm, cút ngay cho lão tử!”
Đoạn Linh dường như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-nu-phu-truyen-cao-h/2861995/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.