"Giết hắn đi."
Đoạn gia trung thành với Gia Đức Đế, điều này cả triều văn võ đều biết.
Dù Chỉ huy đồng tri Cẩm Y Vệ không ưa Đoạn Linh, một người trẻ tuổi đã lên chức Chỉ huy Thiêm sự, nhưng hắn cũng không hề nghi ngờ lòng trung thành của Đoạn Linh.
Đoạn Linh rút thanh Tú Xuân đao ra. Bông tuyết trên đao rơi xuống, bị mũi đao sắc bén chém nát.
Hạ Tử Mặc thấy vậy, không thể đoán được ý đồ của Đoạn Linh lúc này, hắn vội nói: "Đoạn nhị công tử, vận mệnh của Đại Yến đã hết. Chúng ta nên thuận theo ý trời. Huynh không nghĩ cho bản thân, thì cũng nên nghĩ cho Lâm thất cô... Đoạn thiếu phu nhân..."
Chưa đợi Hạ Tử Mặc nói xong, Tú Xuân đao của Đoạn Linh đã đâm thẳng vào cổ của Chỉ huy đồng tri. Máu tươi phun ra, bắn đầy tuyết trên mặt đất.
Cổ tay Đoạn Linh khẽ xoay, rút đao về. Máu chảy dọc theo lưỡi đao, nhỏ xuống.
Vị Chỉ huy đồng tri vừa rồi còn ra lệnh cho Đoạn Linh, giờ trợn tròn mắt không tin. Hắn vô thức ôm lấy cổ mình, định nói gì đó nhưng không thể thốt ra một lời.
Những người Cẩm Y Vệ đi theo họ ngỡ ngàng, một số người lùi lại một bước.
Hạ Tử Mặc từ kinh ngạc chuyển sang vui mừng.
Đoạn Linh ung dung lấy khăn ra, lau máu trên Tú Xuân đao: "Mở cổng cung."
Một tên Cẩm Y Vệ trung thành với Đại Yến xông lên, lớn tiếng nói: "Đoạn đại nhân, bệ hạ đối với ngài không tệ, sao ngài lại tham sống sợ chết như vậy!"
"Ngươi rất trung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-nu-phu-truyen-cao-h/2864067/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.