Studio này có đặt một cái gương, còn có vài món đồ linh tinh, có vẻ được sử dụng như một phòng tạp vụ.
Ở giữa phòng có một chiếc sofa, Cố Thanh Trì duỗi chân, đi đến ngồi lên sofa, tay cậu lắc lư chai Vodka.
Trước đây cậu chưa từng làm người mẫu nên trong lòng có chút do dự, người khác chỉ bảo điều gì cậu đều ghi nhớ, không thêm mắm bớt muối cứ vậy mà làm theo.
Chị Hồng nói đúng, cảm xúc thực sự quan trọng đối với trạng thái con người.
Nhưng không ai có thể vừa khóc vừa cười, nói chung người mẫu sẽ sử dụng ngôn ngữ cơ thể và điều tiết biểu cảm, đặt lí trí lên trên.
So với diễn viên, người mẫu có yêu cầu thấp hơn về mặt cảm xúc.
Và dù là diễn viên, họ cũng không để mình quá chìm đắm trong những cung bậc cảm xúc nhất định.
Quá đắm chìm không phải là điều tốt.
Ví dụ điển hình nhất là luôn có những diễn viên mắc bệnh tâm thần như trầm cảm do tham gia một vở kịch.
Loại này thường xảy ra nhất với những diễn viên có kinh nghiệm.
Nhưng Cố Thanh Trì không hiểu điều này, chị Hồng cũng khá mập mờ về chuyện đó.
Để cậu giữ những cảm xúc tiêu cực, yêu cầu cậu thể hiện một tư thái buông thả, cậu cố gắng khiến bản thân như một người trầm cảm.
Thử dùng phương pháp khác, chẳng hạn như rượu.
Đối với Cố Thanh Trì, rượu có khi sẽ xúc tác đến tâm trạng này.
Tửu lượng Cố Thanh Trì khá tốt, chủ yếu vì cô đơn muốn tìm chút trò tiêu khiển, cho nên rượu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-anh-de-vut-bo/1356822/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.