Chương 40: Ảnh nền
Editor: Bonnie
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nếu nói trong cuộc đời làm việc của mình có việc gì nên quên hoặc ước gì nó chưa từng xảy ra, Văn Mặc nhất định sẽ ước nó là chuyện của mười giây trước, khiến nó biến mất hoàn toàn khỏi trí nhớ của tất cả mọi người.
Ánh sáng nhàn nhạt từ trên đầu chiếu xuống, giống như tâm trạng của anh ta lúc này. Điều dưỡng đi ngang qua thấy anh ta do dự đứng ở cửa, cẩn thận hỏi: “Anh gì ơi, xin hỏi có chuyện gì không ạ?”
Nơi này là khu phòng bệnh đơn, người có thể ở đây không phú cũng quý, chẳng qua người đàn ông trước mắt này nhìn cũng không giống người xấu, điều dưỡng lo lắng nắm còi báo động trong tay.
Nhớ lại cảnh tượng vừa rồi của mình, Văn Mặc dùng gương mặt poker, bình tĩnh nói: “Không có việc gì, không khí bên ngoài rất tốt, tôi chờ một lúc nữa mới vào.”
Điều dưỡng: “?”
Ở cái nơi như bệnh viện, cho dù có dọn dẹp sạch sẽ gấp mấy đều không thể nào có được cái gọi là hương thơm tươi mát, thứ duy nhất tồn tại chính là mùi sát trùng đặc trưng của bệnh viện. Trong lòng điều dưỡng tràn ngập khó hiểu, nhưng ít nhiều gì thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-phu-nhan-nha-giau/102642/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.