Lúc Sở Thừa Tắc về lại phòng, Tần Tranh đã đổi sang một tư thế khác, từ nằm ngửa lúc đầu chuyển thành nằm nghiêng, một chân thoải mái gác lên chăn, tay vẫn ôm cái gối trong lòng.
Đã quá nửa đêm nhưng còn lâu mới đến khi trời sáng.
Sở Thừa Tắc nhặt chiếc chăn bị Tần Tranh đá ra lên đắp lại cho cô rồi cởi áo ngoài, nằm xuống.
Gối của y đã bị Tần Tranh chiếm dụng làm gối ôm nên bèn dùng áo ngoài khi nãy xếp thành một khối vuông nhỏ để làm gối, tuy nhiên vẫn hơi thấp.
Vì mới ở ngoài vào, trên người còn mang theo hơi lạnh, Tần Tranh mơ màng ngủ nhưng vẫn cãm nhận được nên trở mình rồi nằm cách xa ra.
Trong bóng tối, Sở Thừa Tắc nhìn chằm chằm vào cái gáy đang đưa về phía mình, đôi môi mỏng càng mím chặt hơn.
Y dùng nội lực làm nóng cơ thể rồi mới kéo Tần Tranh vào lòng, lúc này cô không né tránh nữa.
Cảm nhận được da thịt mềm mại trong lòng, Sở Thừa Tắc vùi đầu vào cổ cô, từ từ hít thở, những mệt mỏi bao ngày qua dường như bỗng tan biến.
Bên ngoài bóng đêm dày đặc, trong lòng người đẹp thơm thơ, y cũng dần dần buồn ngủ.
Có điều nằm được một lúc, cơ thể y ấm dần, Tần Tranh bị ôm nên thấy nóng nực, cả đêm tay chân vẫn cựa quậy không ngừng, Sở Thừa Tắc bị cô quơ tay đập trúng mặt mấy lần.
Y vẫn cố chấp nhốt cô vào lòng mình, kẹp tay chân cô lại. Cô ôm gối, y ôm cô, như thế tạm gọi là được ngủ yên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-thai-tu-phi-bi-mat-nuoc/997657/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.