🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dứt lời, Kỷ Hòa xoay người rời đi, chẳng để Chu Dương kịp níu kéo.

Phòng livestream lập tức náo loạn:

“Gì cơ? Hai nghìn tệ chỉ đổi được mấy câu lừa bịp này thôi sao?”

“Kỷ Hòa nghèo đến mức này rồi à? Kiếm tiền mà chẳng biết xấu hổ gì cả!”

“Mẹ tôi nói đúng, càng đẹp thì càng ác!”

“Bình luận trên đừng có vơ đũa cả nắm! Trong giới giải trí có biết bao người đẹp nhưng mấy ai nhân phẩm kém như Kỷ Hòa?”

“Cái gì vậy? Tôi vừa chuẩn bị xong hạt dưa, thế mà cô ta đi rồi à?”

“Streamer còn không đuổi theo để lấy lại tiền đi!”

Dòng bình luận dày đặc lướt qua nhanh như bão, gần như che khuất cả màn hình livestream.

Chu Dương ngây người một lúc lâu, không khỏi thấy mình ngu ngốc. Hai nghìn tệ đổi lấy một câu xem bói chẳng khác gì mấy lời nhảm nhí của mấy ông thầy bói dạo, đúng là phí tiền. Nhưng khi nhìn lại số lượng người xem đã vượt qua mười nghìn, kèm theo vô số quà tặng từ khán giả, cậu không khỏi mừng thầm.

Ngoài hai mươi mấy tên lửa, cậu còn nhận được hàng chục cuốn sách phép thuật trị giá vài trăm tệ cùng vô số quà nhỏ. Chỉ một buổi livestream ngắn ngủi như vậy, số tiền cậu kiếm được đã vượt xa thu nhập cả tháng trước đó.

...........

Lý Dũng đổi xe, đưa Kỷ Hòa về nhà, đúng lúc đồng hồ điểm một giờ chiều.

Chiếc vali của cô được đặt ngay bên cửa, vẫn chưa mở ra. Kỷ Hòa kéo nó đến, bắt đầu lấy đồ bên trong. Ngoài vài bộ quần áo đơn giản, thứ giá trị nhất chính là chiếc máy tính xách tay. Đây là món quà mà nguyên chủ đã tự thưởng cho mình khi kiếm được một khoản thu nhập đầu tiên. Nó mang ý nghĩa đặc biệt, nên khi rời khỏi nhà họ Kỷ, cô chỉ chọn mang theo thứ này.

Điện thoại trên bàn rung lên. Một tin nhắn WeChat từ Lưu Thu Nhã hiện lên với nội dung:

"Công ty đã đồng ý cho cô vay, trả góp từng tháng. Nhưng cô cần nộp trước hai trăm nghìn tiền phạt vi phạm hợp đồng cuối tháng này. Còn tám ngày nữa, cô tự sắp xếp đi."

Kỷ Hòa nhẩm tính. Hai trăm nghìn trong tám ngày – một con số lớn đối với hiện tại. Trước đây, nguyên chủ chỉ cần nhận một quảng cáo, ba ngày đã kiếm được năm trăm nghìn. Nhưng cô không định tiếp tục con đường này. Cô chưa từng diễn xuất và cũng chẳng có hứng thú gì với ngành giải trí.

Đặt điện thoại sang một bên, Kỷ Hòa mở máy tính, đăng nhập vào nền tảng livestream Sa Ngư. Trên trang chủ, hàng loạt phòng livestream hiện ra với những tiêu đề hấp dẫn. Cô lướt qua một lượt, chợt nhận ra gương mặt quen thuộc trong một bức ảnh bìa.

Đó là Chu Dương – streamer mà cô gặp ở bệnh viện sáng nay. Phòng phát trực tiếp của cậu ta có tiêu đề: “Kỷ Hòa không thể lăn lộn với đời nên làm thầy bói, Chu Dương vạch trần online!”

Kỷ Hòa im lặng vài giây, sau đó nhấp vào phòng livestream.

Trong khung hình, Chu Dương đang đứng trên xe buýt, tay cầm điện thoại nói chuyện với khán giả:
“Hôm nay, streamer sẽ phát trực tiếp ngoài trời cả ngày. Nếu có vấn đề gì xảy ra, tôi nhất định sẽ dùng vũ khí pháp luật để bảo vệ quyền lợi của mình!”

Bình luận nổ ra:

“Streamer thật thú vị, tôi đã theo dõi rồi.”

“Kỷ Hòa cút khỏi giới giải trí: Nếu cần nhân chứng, chúng tôi sẽ giúp anh tố cáo cô ta!”

“Viện trưởng bệnh viện tâm thần Thanh Sơn: Đúng thế! Chúng tôi sẽ là hậu thuẫn vững chắc cho anh!”

Qua khung hình, có thể thấy Chu Dương đang đứng dựa vào thanh chắn trên xe buýt. Đường khá xóc, chiếc xe rung lắc liên tục khiến cậu phải bám chắc.

Chu Dương vừa trò chuyện vừa liên tục khơi dậy cảm xúc của khán giả, khiến phòng livestream càng thêm sôi động.

Kỷ Hòa nhìn cảnh tượng này, khẽ thở dài. Tu luyện nhiều năm, cô đã gặp vô số người, nhưng kiểu giả vờ điên rồ, lợi dụng kịch bản để thu hút sự chú ý thế này thì đúng là hiếm thấy.

“Thôi, nói đến đây là hết. Số tiền xem bói kia cũng đã xứng đáng.” Cô lẩm bẩm rồi tắt livestream.

Gần như ngay lúc cô thoát khỏi phòng phát trực tiếp, trong livestream của Chu Dương, xe buýt đột nhiên xóc mạnh.

Cậu không kịp phản ứng, chân trượt một cái, cả người ngã về phía trước. Một tiếng “cạch” vang lên, tiếp theo là tiếng hét thất thanh của Chu Dương:
“Tay tôi!”

Điện thoại trên tay cậu rơi xuống sàn, góc quay trở nên hỗn loạn. Hình ảnh từ camera giờ nhìn từ dưới lên, còn Chu Dương thì ôm chặt cánh tay phải, mặt tái nhợt vì đau.

Bình luận trong phòng livestream lập tức náo loạn:

“Streamer bị gì vậy?”

“Tôi nghe rõ tiếng xương gãy! Streamer không bị gãy tay chứ?”

“Mấy con đường gồ ghề thế này thật nguy hiểm. Tôi cũng từng bị gãy chân vì xe buýt thế này, nằm viện mấy tháng trời!”

“Sao không có ai giúp streamer vậy?”

Tài xế hoảng hốt dừng xe lại, chạy đến xem xét tình hình. Sau khi xác nhận Chu Dương không thể tự đi được, ông lập tức gọi xe cấp cứu.

Chu Dương đau đến mức trán lấm tấm mồ hôi, từng nhịp hít thở đều kéo theo cơn đau như xé rách từ cánh tay phải.

Xe cứu thương đến rất nhanh, nhân viên y tế hỗ trợ Chu Dương lên xe. Điện thoại của cậu vẫn đang phát trực tiếp, đặt ở một góc xe, chỉ nghe được tiếng cậu rên rỉ vì đau xen lẫn tiếng động cơ gầm rú.

Nhưng vận xui chưa dừng lại ở đó. Khi xe cứu thương chạy được nửa đường, hai bánh sau bất ngờ xì hơi. Trên xe chỉ có một lốp dự phòng, tài xế không thể tiếp tục hành trình và buộc phải gọi thêm một xe cứu thương khác.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.