Diệp Chi Tinh bò bằng cả tay và chân, tiến dần về phía nguồn sáng leo lét ở phía trước.
Lối đi hẹp tối tăm khiến mỗi bước di chuyển của cậu đều trở nên nặng nề. Cuối cùng, khi đến được nơi có ánh sáng, cậu thở hổn hển, mông ngồi phịch xuống đất. Đôi môi run rẩy, tim đập loạn xạ trong lồng ngực.
"Cứu... cứu mạng..."
Cảnh tượng trước mắt khiến cậu gần như chết đứng.
Cậu cứ ngỡ rằng mình đã bước vào địa ngục trần gian.
Một người với làn da tím tái nằm bất động trên chiếc giường sắt. Tứ chi của hắn bị trói chặt bởi những sợi xích lạnh băng, cơ thể cứng đờ, không còn sự sống. Đôi mắt hắn trợn trừng, miệng há hốc như thể đã phải trải qua nỗi thống khổ cùng cực trước khi chết.
Nhưng điều đáng sợ nhất là—
Cổ tay và mắt cá chân của hắn đều bị khoét rỗng.
Những vết cắt sâu hoắm để lộ ra phần thịt rách nát, máu loang lổ khắp nơi, từ trên giường sắt chảy xuống sàn, nay đã khô quánh lại thành một màu nâu sẫm đầy ghê rợn.
Diệp Chi Tinh nuốt khan, sống lưng lạnh toát.
Bên cạnh giường là một chiếc bàn sắt cũ kỹ. Trên đó, vô số dao kéo đủ hình dạng được sắp xếp ngay ngắn, ánh kim loại phản chiếu ánh sáng lờ mờ càng khiến cảnh tượng trở nên đáng sợ.
Cậu không dám nghĩ những dụng cụ này đã được dùng để làm gì.
Nhưng... dưới đất...
Những sợi tơ bạc mỏng manh vương vãi khắp nơi.
Lại là tơ bạc.
Diệp Chi Tinh trợn tròn mắt.
Ngoài bà Tân Quả ra, còn ai có những sợi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/2695863/chuong-561.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.