Hai người họ không dám sử dụng bất kỳ loại bùa chú nào để tránh kinh động đến những thứ không sạch sẽ. Thay vào đó, họ chỉ đơn giản bật đèn pin, cẩn thận dò xét từng ngóc ngách trong bóng tối.
Mọi thứ bên trong đều giống hệt như những gì đã thấy qua buổi phát sóng trực tiếp. Đồ đạc vẫn nằm nguyên vị trí cũ, không có dấu hiệu bị xáo trộn. Kỷ Hòa đưa mắt nhìn lướt qua từng món một, lòng không khỏi nặng trĩu. Cô có thể cảm nhận được, trong quá khứ, gã viện trưởng đã làm bao nhiêu chuyện tàn ác, không còn chút tính người.
Những linh hồn oan khuất nơi đây từng gào thét, từng oán than. Nhưng tất cả bọn họ đã sớm đầu thai, thứ còn sót lại chỉ là những ảo ảnh lờ mờ của nỗi đau.
Hai người tiếp tục tìm kiếm, cuối cùng cũng phát hiện ra thi thể của Tiểu Thất và Tả Tả.
Mắt Tiểu Thất vẫn mở trừng trừng, dường như đến lúc chết vẫn còn hoảng sợ tột độ. Yến Lâm khẽ thở dài:
"Rốt cuộc cô ấy đã nhìn thấy thứ gì? Sao đến chết rồi vẫn không thể nhắm mắt?"
Kỷ Hòa nhẹ nhàng vươn tay, vuốt mí mắt cô gái xuống, giọng khẽ như tiếng gió thoảng:
"Yên nghỉ nhé..."
Cô không nói thêm gì, nhưng trong lòng đã âm thầm hạ quyết tâm: Tôi sẽ báo thù cho cô.
Sau một hồi tìm kiếm, cuối cùng họ cũng phát hiện ra mấy sinh viên đã mất tích.
Tin tốt là: đã tìm được người.
Tin xấu là: chỉ có hai người.
Nhìn thấy điều này, Yến Lâm lập tức có linh cảm chẳng lành. Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/2695909/chuong-607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.