Kỷ Hòa khẽ thở dài, giọng điệu nhàn nhạt:
"Giết người là sai, dù có viện ra lý do gì đi nữa thì cũng không thể phủ nhận điều đó."
Hoắc Ương khẽ nghiêng đầu, hỏi:
"Vậy... tôi sẽ có kết cục gì đây?"
Kỷ Hòa im lặng một lúc rồi đáp:
"Tôi không biết rõ. Nhưng tôi sẽ giao cô cho Hiệp hội Đạo giáo xử lý. Theo tôi được biết, khả năng lớn là họ sẽ xóa đi thần thức của cô, để cô trở lại làm một con búp bê bình thường, vô tri vô giác."
"Vậy à..." Hoắc Ương mỉm cười, nụ cười ấy không buồn cũng không vui.
Cô ta đã sớm đoán được kết cục này, nên lúc nghe không hề ngạc nhiên.
"Không sao cả. Chẳng qua là quay lại nơi bắt đầu thôi mà."
Mọi thứ... lại trở về điểm xuất phát.
Trở về cái ngày mười ba năm trước, khi Thai Tư Tư mới bảy tuổi, lần đầu tiên ôm lấy chiếc hộp đựng cô ta từ trên kệ hàng.
Lúc ấy, cô ta chỉ là một con búp bê bình thường, xinh đẹp, có thể hát những bài hát ru dịu dàng.
"Đồng hồ điểm hai giờ rưỡi
Búp bê nhỏ ơi, đừng lo nhé
Có tớ ở đây chơi cùng cậu
Mãi mãi sẽ không còn cô đơn…"
Không có suy nghĩ, không có cảm xúc, chỉ đơn thuần là một món đồ chơi. Nhưng luôn im lặng ở bên cạnh chủ nhân.
Thai Tư Tư à, từ nay về sau, cậu sẽ không phải sợ cô đơn nữa rồi.
...
Ngày hôm sau, khi Kỷ Hòa mở Weibo, điều đầu tiên đập vào mắt là... tên cô đang nằm chễm chệ trên top hot search.
Cô hơi sững
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/2696018/chuong-716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.