Cậu cứ thế đi thẳng đến chỗ cô gái ấy, như bị điều khiển tâm trí, hoàn toàn mất đi ý thức. Mãi đến khi đứng đối diện với Úc Liễu Tư, cậu mới dần lấy lại sự tỉnh táo. Khoảng cách giữa họ rất gần, đủ để nhìn rõ gương mặt trắng bệch như không còn sinh khí của cô gái kia.
Tần Dực Nhiên rùng mình, cảm giác như luồng khí lạnh bốc lên từ lòng bàn chân, lan dần khắp sống lưng rồi xuyên thẳng lên đỉnh đầu. Trực giác mách bảo cậu rằng người trước mắt... là một hồn ma. Một con lệ quỷ mà chỉ cần không vui thôi, cũng có thể xé xác cậu ra thành từng mảnh.
Dù Kỷ Hòa từng khẳng định rằng Úc Liễu Tư sẽ không làm hại cậu, nhưng việc phải đối mặt trực diện với một hồn ma thế này khiến lòng Tần Dực Nhiên chẳng thể nào bình tĩnh nổi. Cậu nhìn cô gái trước mặt, trong lòng nảy sinh một cảm giác lạ lẫm khó tả.
Nếu như không có chuyện của Tần Dực Quân, có lẽ giờ này Úc Liễu Tư vẫn đang sống vui vẻ, có thể trở thành một giáo sư tài giỏi giống như Joey. Thật ra, anh trai của cậu đúng là một kẻ khốn nạn.
Tần Dực Nhiên im lặng một lúc, rồi vô thức thốt lên:
"Xin lỗi nhé."
Đó là lời xin lỗi mà Tần Dực Quân chưa từng có can đảm nói ra. Vậy thì, để cậu thay anh mình gánh vác một phần trách nhiệm này.
Úc Liễu Tư chớp mắt, rồi từ từ nghiêng đầu sang một bên. Động tác của cô rất chậm chạp, thậm chí có phần cứng nhắc như thể một cương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/2720361/chuong-734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.