Đi dạo phố cả buổi sáng nên Thẩm Tiện cũng có hơi mệt mỏi, nằm bên cạnh nhóc con không bao lâu liền nhắm mắt ngủ, Lâm Thanh Hàn lại có chút ngủ không được, giương mắt nhìn thoáng qua Thẩm Tiện đang ngủ, cô không hiểu được Thẩm Tiện đang suy nghĩ gì.
Nói không để ý chuyện quá khứ của Thẩm Tiện và Dư Thanh Uyển là không có khả năng, bây giờ Lâm Thanh Hàn nghĩ thôi đã thấy ê ẩm trong lòng.
Hơn ba giờ chiều, nhóc con tỉnh ngủ, thấy Thẩm Tiện đang ngủ bên cạnh mình liền nở ra một nụ cười ngọt ngào, lăn vào ngực Thẩm Tiện cọ cọ, càng ngày bé càng thích mommy.
Thẩm Tiện bị nhóc con cọ vài cái, ngứa gãi gãi cổ, ngay sau đó cũng mở bừng mắt, vừa mở mắt liền thấy nhóc con đang ngửa mặt nhỏ cười với bản thân.
Thẩm Tiện nựng nựng khuôn mặt nhỏ của nhóc con, cười nói: "Tôi còn đang thắc mắc là ai quậy tôi đây? Thì ra là cái đồ quậy phá tên Điềm Điềm".
Nhóc con ôm Thẩm Tiện cười khanh khách nói: "Điềm Điềm không phải đồ quậy phá, Điềm Điềm là bé ngoan, biết kêu mommy dậy".
Thẩm Tiện dứt khoát giơ nhóc con lên không trung, sau đó lại thả vào ngực mình, chọc nhóc con vui vẻ cười, lộ ra hai má lúm đồng tiền.
"Được rồi, Điềm Điềm ngoan nhất, còn biết kêu mommy dậy".
Lâm Thanh Hàn nghe được tiếng đùa giỡn trong phòng, từ phòng khách đứng dậy, đẩy nhẹ cửa phòng liền nhìn thấy Thẩm Tiện và con gái, một lớn một nhỏ ở trong phòng đùa giỡn không ngừng, con gái đang bị Thẩm Tiện giơ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-thoi-xua-cau-huyet-trong-sach-tra-a/532351/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.