Trần Diệu Chung là tướng quân xuất sắc nhất của nước Cảnh, cả đời này ông chỉ theo hầu một vị quân vương và chỉ yêu một người con gái. Sau đó vào một ngày sắc trời tối đen như mực, sau khi trút hết hơi thở cuối cùng, người phụ nữ ông yêu đã hạ sinh cho ông một người con trai. Trần Diệu Chung đã đặt tên cho đứa con đã cướp lấy mạng người này là Trần Mộ Ải. Sau khi đứa nhỏ sinh ra không được bao lâu, ông liền phải ra chiến trường, thời cuộc rung chuyển, thân là một tướng quân, nên khó tránh khỏi việc ông phải dành khá nhiều thời gian cùng tinh lực để giải quyết quốc sự, chỉ để lại vỏn vẹn một hình bóng trong nhật ký trưởng thành của Trần Mộ Ải.
Mười tám năm sau, Trần Mộ Ải trưởng thành cũng không thân cận với người cha này là bao, chàng ít nói, gương mặt lạnh lùng, phần lớn thời gian đều là tự mình luyện tập thương pháp. Trần Diệu Chung nói với Trần Mộ Ải rằng, loạn thế xuất anh hùng, là nam nhi thì phải cứu giúp nước nhà, lấy thiên hạ nước nhà làm mục tiêu của mình. Trần Mộ Ải nhớ kỹ những lời này, 18 tuổi liền lãnh binh xông pha ra chiến trường.
Trần Mộ Ải là một thiếu niên anh tài, cho dù nhỏ tuổi, chàng cũng có thể dựa vào vũ lực xuất sắc cùng với tài chỉ huy linh hoạt trên chiến trường, phá tan quân địch, đánh thắng từng trận từng trận chiến dịch một. Thế nhưng, ai cũng không ngờ, trong khi giao chiến với nước Thanh – đối thủ mạnh nhất của nước Cảnh,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-tieu-tinh-nhan-cua-tong-tai-he-phan-dien/2146431/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.