Vệ Thấm tấm tắc hai tiếng, cẩn thận quan sát ngũ quan của cô.
Các đường nét trên gương mặt Tiêu Ngôn Cẩn không sắc sảo nhưng rất hài hòa, thanh tú. Đặc biệt là lúc cô cười tinh nghịch, lại mang theo chút ngây thơ mềm mại, khiến các Omega với bản năng mẫu tính khó lòng mà không động lòng.
"Tiêu Ngôn Cẩn, cái tên này đúng là rất hợp với cô. Đúng là một tiểu yêu tinh... Có thể khiến con gái tôi quyến luyến không rời, trước đây tôi đã từng bảo nó đừng qua lại với cô, rõ ràng nó đồng ý rồi, nhưng cuối cùng vẫn không kìm lòng được mà phá lệ."
Trong lòng Tiêu Ngôn Cẩn khẽ nhói lên, hóa ra lúc trước tỷ tỷ muốn rời xa cô không chỉ vì Sở Lạc, mà còn bởi vì khi nàng xin nghỉ phép về nhà, Vệ Thấm cũng từng dặn dò như vậy.
"Con thật lòng yêu chị ấy. Mong phu nhân có thể yên tâm." Ánh mắt Tiêu Ngôn Cẩn sáng rực, chân thành.
Vệ Thấm hít sâu một hơi. Tiểu yêu tinh này khi tỏ ra yếu đuối quả thật dễ khiến người khác mềm lòng.
"Cô nghĩ chỉ một câu 'yêu' là đủ để tôi có thiện cảm với cô sao? Tôi cũng từng lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm, nếu không sao có thể đạt được ngôi vị Ảnh hậu? Những lời ngon ngọt của Alpha tôi đã nghe qua không ít. Một cô gái trẻ tuổi, đơn thuần như Vân Nặc bị cô lừa cũng là chuyện dễ hiểu. Nhưng cô đừng mơ lừa được tôi."
Vệ Thấm lười biếng tựa người nhìn Tiêu Ngôn Cẩn, dáng vẻ kiêu ngạo mà cứng rắn. Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-tra-a-bi-dai-tieu-thu-hao-mon-ep-cuoi/2741624/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.