Dù trước mắt tối sầm một màu, Cố Tri Cảnh vẫn có thể cảm nhận được trời đất quay cuồng. Vòng xoáy trên hành lang lúc nãy đã xuất hiện trở lại, lần này không có Dã Trì Mộ giúp đỡ, chúng liều lĩnh cuộn tới, cuốn phăng cô đi.
Toàn thân Cố Tri Cảnh bất lực.
Một giờ, có lẽ còn lâu hơn.
Cố Tri Cảnh nghe được tiếng gió và tiếng ve sầu.
Trong khoảng thời gian này, đại não cô theo bản năng chìm trong sợ hãi. Trong biển ý thức hỗn loạn, những mảnh ký ức rời rạc thoắt hiện — ví dụ như buổi tiệc rượu trước đêm cô xuyên không.
Chiều hè nắng gắt, hơi nóng từ mặt đất hắt lên bỏng rát. Người qua lại đều mặc vest thẳng thớm, tay cầm ly rượu vang khẽ cụng vào nhau, môi hé rồi khép, không khí oi nồng càng khiến sự náo nhiệt thêm ồn ào.
Người bạn thân đứng bên cạnh cô, cầm ly rượu chân cao lắc nhẹ, giọng nói lạnh lùng: "Thật không vui."
Giọng cô ấy thanh lãnh, đôi mắt rũ xuống, nốt ruồi lệ nơi đuôi mắt khiến cô ấy trông kiêu ngạo như ánh trăng treo trên cao.
Tính tình hoàn toàn khác biệt với Tần Linh Nguyệt của thế giới này.
Cố Tri Cảnh đứng đối diện cô ấy, xa xa nhìn vào mắt một người.
Tần Lĩnh Nguyệt còn nói: "Sau này, loại tụ tập thế này khỏi cần đến nữa."
Cố Tri Cảnh cố gắng nhận ra người phụ nữ đã mời rượu mình.
Chiếc váy đen, mái tóc dài suôn mượt, gương mặt...
Người ấy cảm nhận được ánh nhìn của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-tra-a-sau-dem-phan-dien-danh-dau/2888886/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.