Giang Yên Tín bị Trần Vãn nắm chặt tay, không thể tiếp tục nghịch ngợm cọ cọ Trần Vãn nữa, nhưng tay vòng qua eo Trần Vãn lại không yên, thỉnh thoảng lại vươn tay ra chọc chọc vào eo Trần Vãn, mắt sáng rực nhìn Trần Vãn, "Thật sao? A chỗ nào? Chứng minh cho tôi xem."
Trần Vãn ấp úng, yếu ớt nhìn Giang Yên Tín trong lòng, "Chị không biết, nhưng chị vẫn rất A."
Giang Yên Tín nhìn Trần Vãn ngoan ngoãn như vậy mà không nhịn được cười, suýt nữa là muốn ngay lập tức đè Trần Vãn xuống ăn sạch, nhưng cuối cùng vì lo sợ tiến triển quá nhanh Trần Vãn sẽ không chịu được, nên đành kiềm chế, giật tay mà Trần Vãn đang nắm giữ, Trần Vãn quả nhiên ngoan ngoãn buông tay.
Giang Yên Tín lùi lại một chút, đứng thẳng người, đôi môi dán gần tai Trần Vãn, hơi thở ấm nóng phả vào tai Trần Vãn, khiến cô cảm thấy ngứa ngáy, nhưng lại không dám tránh đi.
"Nếu không biết, tôi có thể từ từ dạy chị, bắt đầu từ những cái đơn giản nhất."
Da mặt Trần Vãn gần như đỏ ửng, nhịp tim đập nhanh hơn một nhịp, cảm giác như mình sẽ bị Giang Yên Tín làm cho sốc ngay lập tức, nhưng vẫn tò mò không biết Giang Yên Tín sẽ dạy mình cái gì, bèn hỏi: "Cái đơn giản nhất là gì?"
Trần Vãn tất nhiên biết giữa những người yêu nhau sẽ có những hành động thân mật như thế nào, dù chưa yêu đương bao giờ nhưng cũng hiểu được cơ bản, vấn đề là cô chưa từng yêu ai, không biết làm sao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-tra-a-trong-tieu-thuyet-mat-the/2965460/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.