Đại Ngưu gật đầu, "Ừm, cha, nhà mình nghèo, ta với Nhị Ngưu trước giờ chẳng có bạc cưới thê tử, suốt quãng đường này cha cũng thấy rồi đó, quan phủ sớm đã bỏ mặc, muốn gì thì cứ cướp thôi. Khó khăn lắm mới gặp được một nữ Khôn Trạch xinh đẹp như vậy, ta với Nhị Ngưu cũng nên được hưởng chút lạc thú."
"Đại Ngưu, nhưng nhà ta xưa nay là dân cày lương thiện, ba người bên kia nhìn qua cũng giống như một nhà ba người, sao có thể làm chuyện chia rẽ người khác như vậy chứ?" Một phụ nhân lớn tuổi trong nhóm không nỡ lòng nói.
"Nương, chia rẽ gì chứ. Nương nhìn xem nữ Càn Nguyên đó trông yếu ớt mảnh mai, căn bản không bảo vệ nổi nữ Khôn Trạch kia. Một Khôn Trạch xinh đẹp như vậy, e rằng sau này cũng sẽ bị bọn lưu manh thổ phỉ trên đường chiếm lấy thôi, chi bằng theo bọn ta còn hơn, ít ra bọn ta sẽ đối xử tốt với nàng ta." Đại Ngưu không đồng tình nói. (Editor: luận điểm cỡ đó =]])
"Đúng đó nương, ta thấy cái thời buổi loạn lạc này cũng chưa chắc là xấu. Khi còn yên ổn, ai thèm nhìn mấy kẻ cày ruộng bọn mình? Bây giờ thì khác, kiểu Khôn Trạch mềm mại yếu đuối như vậy, lại càng cần người như bọn ta bảo vệ. Đúng không ca?"
"Không sai." Đại Ngưu gật đầu đáp.
"Ôi, nhưng mà... nhà ta chưa từng làm chuyện như vậy mà." Bà lão vẫn không đành lòng, suy nghĩ một lúc rồi lại hỏi: "Thế còn đứa nhỏ kia, các con định xử lý thế nào?"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-tra-a-trong-truyen-co-dai-chay-nan/2794727/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.