Giang Cẩm Hoa bị Diệp Thanh chọc giận đến mức vừa thẹn vừa uất, làm sao còn trả lời nổi câu hỏi của muội muội?
Nàng thở gấp từng hơi, càng lúc càng dồn dập, suýt nữa thì ngất đi - đúng lúc ấy, Diệp Thanh ôm một bó cành khô quay về.
Thấy Giang Cẩm Hoa đã tỉnh, Diệp Thanh khẽ thở phào nhẹ nhõm, "Ngươi tỉnh rồi à? Cảm thấy thế nào rồi?"
Giang Cẩm Hoa thì trừng mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Thanh, hai hàng nước mắt chảy dài từ khoé mắt xuống.
Diệp Thanh thấy vậy, trong lòng lập tức dấy lên hồi chuông cảnh báo - không phải chứ, chẳng lẽ Giang Cẩm Hoa hiểu lầm cô rồi?
Giây tiếp theo, âm thanh nhắc nhở của hệ thống 09 vang lên: "Thân ái, rất tiếc phải thông báo cho bạn biết, độ hảo cảm của nữ chính Giang Cẩm Hoa giảm 70, hiện tại độ hảo cảm: -200."
Diệp Thanh chỉ cảm thấy trời sập đến nơi - cô thật sự là cố gắng uổng công rồi! Vội vàng ném bó củi khô trong lòng xuống đất, cô bước nhanh đến bên Giang Cẩm Hoa.
Ngón tay Giang Cẩm Hoa siết chặt lấy mép chăn, mu bàn tay vì dùng sức mà nổi gân xanh.
"Vừa rồi ngươi đã làm gì ta?!" Giang Cẩm Hoa gần như là gào lên câu này.
Diệp Thanh theo phản xạ nuốt nước bọt, lập tức dịu giọng giải thích: "Ngươi đừng hiểu lầm, ta chỉ dùng tín hương để giúp ngươi áp chế kỳ mẫn cảm thôi, ngoài ra thật sự không làm gì khác, không tin thì ngươi hỏi Dạng Dạng, Dạng Dạng vẫn luôn ở bên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-tra-a-trong-truyen-co-dai-chay-nan/2794735/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.