Diệp Thanh ăn xong hai bát canh lớn mới dừng lại, cảm thấy cơ thể dần có lại sức lực sau khi ăn xong món bánh mì xào thịt xông khói còn nóng hổi. Nhìn sang bên cạnh, tiểu bảo bối cũng ăn xong, đang nằm ngửa trên giường, đôi tay nhỏ thỉnh thoảng lại xoa xoa bụng nhỏ.
Trong nồi vẫn còn một ít bánh mì xào thịt xông khói, Diệp Thanh thấy Giang Cẩm Hoa đã ăn xong, liền bước đến hỏi: "Ngươi còn muốn ăn nữa không?"
Giang Cẩm Hoa lắc đầu, cơ thể nàng lại bắt đầu nóng lên. Mỗi khi vào thời kỳ mẫn cảm, cơ thể sẽ bắt đầu phát nhiệt, tiếp đó ý thức cũng mơ hồ dần. Lúc này, một người Khôn Trạch rất cần sự an ủi từ Càn Nguyên.
Giang Cẩm Hoa nghiến chặt môi dưới, cố gắng kìm nén cơn thèm muốn ra tay với Diệp Thanh. (Editor: trời ơi coi AI nó dịch kìa =]])
Diệp Thanh lấy bát từ tay Giang Cẩm Hoa, ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt nàng ấy, "Vậy ngươi cứ nghỉ ngơi đi, ta đi dọn dẹp một chút rồi cũng nghỉ."
Nói xong, Diệp Thanh đứng dậy đi về phía đống lửa, bóng dáng của cô dưới ánh lửa bỗng trở nên dài hơn.
Diệp Thanh đi rồi, hương thơm ngọt ngào của rượu nho thoảng qua cũng biến mất. Giang Cẩm Hoa nhìn bóng lưng của Diệp Thanh, bỗng nhiên thấy mắt mình nóng lên, không biết sao lại cảm thấy tủi thân. Có lẽ là do phản ứng bản năng trong thời kỳ mẫn cảm của Khôn Trạch, nàng càng ngày càng phụ thuộc vào hương thơm từ Diệp Thanh.
Nhưng ngay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-tra-a-trong-truyen-co-dai-chay-nan/2794737/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.