Tên thổ phỉ còn lại đứng trên chòi gác cũng hoảng hốt, vừa gọi tên đồng bọn vừa cảnh giác nhìn quanh.
Hắn rút cung tên ra, sẵn sàng bắn chết kẻ vừa phóng tên kia.
Lúc này Diệp Thanh lại giương cung lắp tên, mũi tên nhắm thẳng vào hắn, một tên vừa rời cung, Diệp Thanh lại bắn liền hai mũi nữa.
Tên thổ phỉ trên chòi trúng một mũi vào vai, chưa kịp tránh thì ngực và trán cũng trúng tên, chỉ chốc lát sau liền mất mạng.
Diệp Thanh thu cung tên lại, nhanh chóng quay về chỗ Giang Cẩm Hoa và tiểu bảo bối. Trời quá tối, lại là mùa đông gió lớn, Diệp Thanh không thể dùng đèn dầu hay nến để soi đường. May mà khi nãy đi qua ven đường cô có tiện tay lấy hai cây đuốc còn chưa dùng đến.
Diệp Thanh dùng hỏa chiết tử châm một cây đuốc, rồi mới lên tiếng: "Đi thôi, rời khỏi đây đã."
"Ừm." Giang Cẩm Hoa bế tiểu bảo bối, theo sát phía sau Diệp Thanh.
Diệp Thanh một tay cầm đuốc, một tay cầm đao dài mở đường phía trước, trước mặt là khu rừng tối om, sau lưng là sơn trại rực cháy.
Vì lo Giang Cẩm Hoa không đi nhanh được nên Diệp Thanh không đi quá gấp, hơn nữa đi đường ban đêm vốn khó, bây giờ lại còn phải xuống núi, càng không thể vội vàng.
"Cẩn thận một chút, đi sát phía sau ta." Diệp Thanh dặn dò.
"Ừm." Giang Cẩm Hoa ôm tiểu bảo bối đi theo suốt đoạn đường, giờ đã bắt đầu cảm thấy kiệt sức, sắc mặt dần trắng bệch.
Đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-tra-a-trong-truyen-co-dai-chay-nan/2794761/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.