"Ngay đây, muội tự chơi thêm một lát nữa đi." Giang Cẩm Hoa vừa nói, vừa tiếp tục ung dung chải đầu cho Diệp Thanh.
Tiểu bảo bối chu môi nhìn con vịt gỗ nhỏ trong tay, lăn qua lăn lại hai vòng trên giường rồi tự chơi tiếp, nàng mới không tin người lớn nói "ngay đây" đâu.
Giang Cẩm Hoa lại chải thêm một lúc, sợ tiểu bảo bối đợi lâu sốt ruột, lúc này mới chịu dừng tay. Dù sao nếu sau này còn muốn đến tìm Diệp Thanh chơi, có khi còn cần nhờ đến tiểu bảo bối giúp một tay.
"Dạng Dạng, xong rồi, đến đây chúng ta chơi với muội." Giang Cẩm Hoa mỉm cười gọi.
Tiểu bảo bối lúc này mới bò dậy khỏi giường, vui mừng hết mức.
Diệp Thanh lấy một quả cầu vải mới được may bằng bông mềm, đem lên giường để tiểu bảo bối đá chơi, còn cô và Giang Cẩm Hoa thì ngồi bên cạnh trông chừng.
Tiểu bảo bối lúc thì đá quả cầu cho Diệp Thanh, lúc lại đá cho Giang Cẩm Hoa, tự chơi đến mức cười khanh khách.
Chơi một lúc, tiểu bảo bối đã mệt lả người, Diệp Thanh và Giang Cẩm Hoa hết véo má lại sờ bụng, coi đứa nhỏ như món đồ chơi nhỏ.
Nhưng chẳng bao lâu sau, tiểu bảo bối bắt đầu dụi mắt vì buồn ngủ, vươn tay kéo lấy vạt váy của Giang Cẩm Hoa: "Tỷ tỷ, muội buồn ngủ rồi."
Giang Cẩm Hoa thật ra còn muốn ở lại với Diệp Thanh thêm chút nữa, nhưng muội muội đã nói thế rồi, nàng đành lấy áo choàng bọc kỹ cho tiểu bảo bối, rồi bế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-tra-a-trong-truyen-co-dai-chay-nan/2794794/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.