Tô Hạo Sơ thực sự coi cô bé như em gái ruột, dù sao cũng đã lì xì cho cô, là anh trai thì phải có dáng vẻ của một người anh trai chứ.
Mấy người đang nói chuyện thì từ xa, Giang Thiển vội vã đi về phía này. Vừa rồi cô mất khá nhiều thời gian tìm chỗ đậu xe, nếu không đã tới sớm hơn rồi. Thấy một nam Alpha có vẻ ngoài đẹp trai đang nói chuyện với Mạc Văn Nhân, trong lòng Giang Thiển lập tức dấy lên cảnh giác: Người này từ đâu chui ra vậy? Sao cũng tới tiễn Nhân Nhân?
“Nhân Nhân, chị tới được một lúc rồi nhưng vẫn chưa tìm được chỗ đậu xe. Em có đợi lâu không?” Vừa tới, Giang Thiển đã vội vàng bước tới trước mặt cô bé, thậm chí tiện tay nắm lấy một tay của cô.
Mạc Du Tâm đứng nhìn mà ngớ người. Cô vẫn còn đứng đây mà Giang Thiển lại ngang nhiên nắm tay em gái mình?
Mạc Du Tâm hắng giọng một tiếng để thu hút sự chú ý của Giang Thiển: “Tui nói này, bà nắm tay em gái tôi mà nắm thoải mái quá nhỉ?”
Cô bé bị chị gái mình nói vậy thì tai đỏ bừng lên, nhưng cũng không rút tay khỏi tay của Giang Thiển.
“Sao tui lại không thể nắm được? Tui cũng là chị của Nhân Nhân mà, quan hệ giữa tui và Nhân Nhân rất tốt.” Vừa nói, Giang Thiển còn quay sang hỏi cô bé: “Đúng không, Nhân Nhân?”
“Ừm.” Cô bé đỏ mặt khẽ gật đầu đáp.
Thấy cô bé vẫn gần gũi với mình hơn, Giang Thiển mới thở phào nhẹ nhõm. Cô luôn cảm thấy nam Alpha kia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-tra-a-vuon-truong-trong-sach/2763176/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.