Khụ! Hôm nay lướt lại đột nhiên thất chưa đang chương 8 nên đăng lại. Ha ha ha😅😅
_________
Trừ bỏ quần áo tiểu hài tử, Phúc thẩm nhớ rõ chủ nhân còn mua mấy bộ quần áo lớn. Kia quần áo không giống như là cho chủ nhân, bởi vì chủ nhân thật sự quá cao lớn, quần áo quá nhỏ; nhưng nhìn cũng không giống cho ca nhi, không có ca nhi nào mặc vừa quần áo lớn như vậy.
Bất quá ai mặc cũng không cần hạ nhân như bọn họ nhọc lòng.
Huống chi, chủ nhân cũng mua quần áo cho bọn họ, tuy rằng chất lượng không bằng những cái đó, nhưng cũng đủ tốt, người đã mãn nguyện.
Nghĩ, Phúc thẩm vội vàng đem quần áo qua.
Lúc mua không chú ý, không nghĩ tới mua nhiều như vậy, nhìn thấy trong lòng Phúc thẩm ôm cả đống quần áo. Lại nhìn nhìn Tô Đậu Tử đang loạn chuyển hai mắt trong lòng ngực, Tiết Văn Hãn nhẹ giọng cười một chút, “Phiền toái Phúc thẩm, giúp ta đưa qua đây!” Hắn thật sự là không rút tay ra được.
“Là chúng ta nên làm, lão gia không cần khách khí.” Phúc thẩm nói, vội vàng đuổi kịp bước chân Tiết Văn Hãn.
Tiết Văn Hãn vừa đi vừa nói, “Phúc thẩm, buổi sáng ta đã nói với các ngươi, ta không quá thích người khác kêu ta lão gia, về sau ngươi cùng Phúc thúc cứ kêu tên ta là được, cũng không cần khách khí như vậy, coi nơi này như nhà mình đi, tức phụ và nhi tử ta cũng đều đặc biệt dễ nói chuyện.” Nói, Tiết Văn Hãn nhẹ nhàng chọc chọc Tô Đậu Tử, “Đậu Tử, có phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-tra-cong-sung-phu-lang/949527/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.