Lâm Mộc Vân nhận ra rằng việc xoay sở tài chính không hề dễ dàng, khó khăn chồng chất, hoàn toàn khác biệt so với quá trình thành lập Nịnh Mông Cơ Kim trước đây. Việc này nàng ta không thể nói với quá nhiều người, cũng không thể công khai điều tra, nhưng luôn có cảm giác như có một bàn tay vô hình đang ngăn cản mình, khiến mỗi bước tiến ra nước ngoài ngày càng khó khăn hơn.
Sau nửa tháng bôn ba, dù gan góc đến đâu, Lâm Mộc Vân cũng bắt đầu cảm thấy mệt mỏi. Nàng ra lệnh:
"Amy, cậu nói với Brown cứ tạm thời để như vậy đi. Bảo hắn theo sát động thái của Tề Tranh bên Mỹ, nếu có cơ hội gì mới, báo ngay cho tớ biết."
"Như vậy cũng tốt. Dù sao cậu cũng chỉ mới bắt đầu, sau này thử thách sẽ không ít đâu." Amy đã từng khuyên Lâm Mộc Vân đừng quá nôn nóng, kẻo dễ bị người khác phát hiện dấu vết.
Sau đó, Amy bỗng cười tinh quái:
"Nhưng tớ thật không ngờ tiểu tình nhân của cậu, nhìn thì tưởng mềm mại, hóa ra lại ngon miệng như vậy."
Chuyện của Nịnh Mông Cơ Kim, Lâm Mộc Vân không tiện ra mặt nên giao cho Amy xử lý, không ngờ cô ấy lại tiện thể đánh giá cả Tề Tranh.
Lâm Mộc Vân lập tức lạnh giọng: "Cậu đừng có mà có ý đồ với em ấy, nếu không đừng trách tớ trở mặt."
Nghe vậy, Amy bật cười khanh khách:
"Yên tâm, yên tâm, tớ không giành với cậu đâu. Nhưng cậu thật kỳ lạ đấy, trước đây chính cậu là người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-tuyet-my-tong-tai-phao-hoi-the-than/2964069/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.