Tề Tranh vội vàng về đến nhà, vừa bước vào cửa đã thấy Vân Phỉ và Vu Hân Nghiên đang ngồi đó. Dì Tâm tiến lên, đỡ lấy hành lý trong tay nàng:
"Tề tiểu thư, cuối cùng cô cũng về rồi! Mọi người đều đang đợi cô đấy."
Nhìn thấy ai nấy đều nghiêm túc, vẻ mặt nặng nề, lòng Tề Tranh cũng trầm xuống. Chuyện này thực sự ảnh hưởng không nhỏ, nhất là với người như Thẩm Chi Băng – một mỹ nhân tài sắc vẹn toàn, luôn xuất hiện với hình tượng rực rỡ nhất. Giới truyền thông chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội này để đào sâu khai thác.
Vân Phỉ và Vu Hân Nghiên cùng đứng dậy. Hai ngày nay, Thẩm Chi Băng gần như nhốt mình trong phòng, chẳng buồn gặp ai. Ai nấy đều mong chờ Tề Tranh trở về để giúp cô vượt qua giai đoạn này. Nàng là người duy nhất có thể khiến Thẩm Chi Băng chịu mở lòng.
"Tiểu Tề, Thẩm tổng đang ở trong phòng, mau vào xem cô ấy đi."
Tề Tranh uống vội mấy ngụm nước, rồi nói:
"Chị Vân Phỉ, hai ngày nay mọi người vất vả rồi. Mọi người cứ về nghỉ trước đi, có gì chúng ta giữ liên lạc qua điện thoại."
Vu Hân Nghiên hơi sốt ruột:
"Tiểu Tề, em còn chưa vào gặp cô ấy mà đã bảo bọn tôi về sao? Nếu Thẩm tổng có chuyện gì không ổn, chúng ta còn có thể bàn bạc đối sách ngay."
Tề Tranh đã bình tĩnh trở lại, không còn vẻ nôn nóng như lúc mới về. Nàng nhẹ giọng đáp:
"Chị ấy cần thời gian và không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-tuyet-my-tong-tai-phao-hoi-the-than/2964100/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.