Lúc Tiêu Hoài Thanh đến thăm đại ca Tiêu Hoài Khang, đúng lúc Thủy Mai đi đến, món ăn này chàng thuận tay cầm vào.
Thấy chàng bưng món ăn đến, Tiêu Hoài Khang nói: "Đệ gặp Thủy Mai ở ngoài cửa sao?"
"Đúng thế, đây là bọ cạp à? Chiên lên nhìn thơm quá." Tính cách của Tiêu Hoài Thanh tùy tiện, ngửi thấy mùi vị không tệ thì cũng không sợ gì, đưa tay cầm bọ cạp lên ăn.
Bọ cạp chiên giòn vừa đưa vào miệng vô giòn xốp, trông giống với cá con chiên. Lúc ăn vào chỉ cảm thấy xốp giòn và hương vị tê cay mặn bên ngoài.
Bên trong không có cảm giác có thịt, lại thiếu đi sự mềm mại của cá con chiên, cảm giác... Nhưng mà cũng rất ngon thì phải?
Tiêu Hoài Thanh thuận tay chấm gia vị muối tiêu, gật đầu với đại ca đang ngồi trên giường: "Coi như không tệ, ca nếm thử không?"
Tiêu Hoài Khang yên lặng, cũng đưa tay cầm một con, vẻ mặt hơi kì lạ.
Thứ này không có trên thực đơn ở kinh đô, bọ cạp chiên giòn, có độc vậy mà vẫn có thể ăn được ư?
Nhưng có thể làm ra thế này, chắc chắn là nha đầu Yến Thu Xuân kia sẽ không lừa bọn họ.
Hắn thử nếm một phen, "Xoạt xoạt" một chút, răng chỉ hơi dùng sức nhẹ đã có thể cảm giác bọ cạp xốp giòn tan trong miệng. Vì được đưa đến đây khi mới nấu xong nên còn hơi nóng, hắn bắt đầu ăn ngon lành...
"Đúng là không tệ? Vậy là phải cảm tạ bọn chúng rồi, vì đã đưa cho ta một món ăn ngon như thế."
Tiêu Hoài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lam-dau-bep-cho-tieu-tuong-quan/161673/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.