Nàng còn chưa xuất giá, mái tóc dài không cần buộc mà có thể tạo đủ kiểu, tay nghề Hoàng ma ma rất tốt, làm xong hết thảy nhưng tóc vẫn không bị dày và nặng, sau đó lại kẻ lông mày, vẽ môi.
Sau khi thực hiện một loạt các động tác, Yến Thu Xuân có chút kinh ngạc khi nhìn chính mình trong gương.
“Đã xong rồi, thưa tiểu thư, người hãy cùng nô tỳ đi ra sân trước, khách đã tới không ít rồi ạ.” Hoàng ma ma hài lòng nói.
Sân trước tiền viện.
Vốn chỉ có hai nhà ăn cơm, giờ lại biến thành một bữa tiệc nhỏ.
Có ít người hơn rất nhiều so với sinh nhật của Đông Đông lần trước, nhưng những người đến đây đều là những nhân vật quan trọng.
Tiêu phu nhân cũng ra tiếp khách.
Khi Yến Thu Xuân đi ngang qua, mọi người trong sân viện đang cười nói rôm rả, để giảm bớt cái nóng oi ả của buổi tối mùa hè, bên cạnh mỗi chỗ ngồi đều có một khối đá lạnh, cả sảnh tiệc dần dần trở nên se lạnh.
Ngay khi nàng vừa đi đến, những tiếng cười kia đều ngừng lại.
Dường như có vô số ánh mắt đang tập trung trên người nàng.
Yến Thu Xuân đã sớm chuẩn bị tâm lý thật tốt, mắt nhìn thẳng về phía Tiêu phu nhân đang vẫy tay gọi mình, nàng bước đến nắm tay Tiêu phu nhân, ngồi xuống bên cạnh bà, Tiêu phu nhân giới thiệu nàng với mọi người, hàn huyên đôi câu, đề tài vốn đang ở trên người nàng nhưng đã bị Tiêu phu nhân chuyển sang chuyện khác.
Yến Thu Xuân thoáng cảm thấy nhẹ nhõm, vừa ngước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lam-dau-bep-cho-tieu-tuong-quan/161745/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.