May mà trên lớp, Hóa Kiếm Tiên Tôn vẫn đến muộn như thường lệ, Tiết Ninh ngồi hàng đầu, có thể nhìn rõ ngũ quan của hắn, Tần Bạch Tiêu ngồi bên cạnh nàng, trước khi Tần Giang Nguyệt xuất hiện hắn ta còn hỏi nàng: “Sư huynh đâu?”
Tiết Ninh đáp lại bằng ánh mắt bối rối: “Sao ngươi nghĩ rằng nhất định ta biết sư huynh của ngươi ở đâu?”
Tần Bạch Tiêu bị ánh mắt này làm cho mơ hồ, đợi khi Tần Giang Nguyệt đến, hắn ta vừa nhìn sư huynh vừa nhìn Tiết Ninh, luôn cảm thấy giữa họ có điều gì đó không ổn.
Tiết Ninh nhìn thẳng vào Tần Giang Nguyệt, thấy dường như giữa mày mắt hắn có chút mệt mỏi, đây là tình huống chưa từng xảy ra kể từ khi hắn trở lại.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hóa Kiếm Tiên Tôn tiên thể thần khu, tuyệt đối sẽ không cảm thấy mệt mỏi.
Trừ khi hắn đang làm việc gì đó cực kỳ tốn linh lực.
Bàn tay dưới bàn của Tiết Ninh bỗng nắm chặt, có lẽ nàng biết hắn đêm qua đi làm gì rồi.
Không lạ khi không đến tìm nàng, chắc chắn là đi nuôi dưỡng tàn tích của Thần Đế, chỉ có việc này mới có thể tiêu hao sức mạnh của một kiếm tiên.
Dưới vách núi phát hiện dấu vết tàn hồn của Ách Thần, trong Yêu giới lại có tàn tích của Thần Đế khác, đây đều là điều tốt.
Nhưng mỗi khi phát hiện những thứ này, Tần Giang Nguyệt luôn tỏ ra quá mức quan tâm, thậm chí sẽ bỏ qua Tiết Ninh, điều này không tốt.
Tiết Ninh không phải là không thể bỏ qua nhưng nàng lo lắng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-vi-hon-the-chua-cuoi-cua-nam-phu/2727864/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.