"Em định như vậy, nhưng em quá ngượng ngùng nên chưa dám mở lời." Từ sau khi sinh con trai, Ngô Tú Nguyệt vẫn chưa đi làm, bây giờ muốn đi khiến cô ấy hơi sợ hãi, quan trọng nhất sẽ mất mặt.
"May là em chưa mở lời, sợ mất mặt chưa đủ à? Con của chúng ta là bạn học với con gái của chị ấy, nếu để bạn bè và giáo viên của con trai biết em đi làm thuê cho mẹ của bạn học của con trai, sau này con trai ngẩng đầu làm người ở trường học thế nào?" Trương Hoa Phong nhìn vợ với vẻ không vui, đúng là đồ không có đầu óc, bán quần áo cho mẹ bạn học của con trai, tương lai đều phải thấp một đầu trước mặt bạn học.
Ngô Tú Nguyệt không vui, nói: "Em không đi làm thì làm thế nào đây? Chỉ với tiền lương của một mình anh thì đến bao giờ chúng ta mới mua được một căn nhà tốt chứ? Em đi làm cho người ta thì mất mặt, vậy chúng ta ở nơi này không mất mặt à? Cả Lâm Tuệ và Thư Nhan đều mua nhà ở dinh thự Nam Phủ, hơn nữa đều là phòng rộng một trăm hai mươi mét vuông, anh nhìn lại nhà của chúng ta xem? Sáu miệng ăn ở trong bốn mươi mét vuông, Hàm Hàm lớn thế rồi mà vẫn ở cùng chúng ta, nếu nó lớn hơn chút nữa mà không có phòng riêng, vậy chẳng phải cũng mất mặt ư? Còn em gái kia của anh nữa, hai mươi tám tuổi rồi mà chưa lấy chồng, vậy còn không mất mặt à?"
"Nói anh thì nói anh, lôi Tú Tú vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/2739185/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.