"Dì Tú Tú cho con đó." Hiện tại, Thiên Bảo ngoài thích Thư Nhan và chị gái ra, cậu còn thích dì Tú Tú nhất nữa.
"Tại bong bóng lần trước làm xong vẫn còn, nên tôi lấy cho mấy bọn nhỏ chơi." Tú Tú chưa từng sinh con, nhưng cô ấy lại có duyên với trẻ con, dù là cháu trai nhà ngoại của cô ấy hay là Thanh Thanh và Thiên Bảo của họ, đều rất thích Tú Tú.
Thư Nhan nhìn hai đứa bé đang chơi đùa trong cửa hàng, cũng không cản lại, trẻ con mà như thế mới bình thường, chủ yếu sau khi trưởng thành tách ra là được.
Theo số lượng khách mua chậm rãi tăng lên, Thư Nhan để hai đứa bé chơi ở sau quầy thu tiền, cô đi giới thiệu cho khách: "Vóc người của chị thật sự rất chuẩn. Chị mặc chiếc váy này thật sự rất xinh đẹp, không bằng chị cứ thử trước một chút xem sao."
Thư Nhan chọn một chiếc váy giúp cho khách, rồi để cho người đó đi vào thử quần áo, thuận tiện cầm theo một chiếc áo khoác đợi lúc vị khách đi ra, bèn thuận thế đưa áo khoác cho người này, cảm giác phong cách lại thay đổi hơn rồi.
"Trời này có thể mặc váy, buổi sáng và buổi tối khi trời lạnh thì khoác thêm cái áo khoác này vào là vừa đẹp. Khi nào trời lạnh hơn chút rồi chị có thể khoác thêm chiếc áo khoác dày một chút, chiếc váy này mặc bên trong với gì cũng hợp hết."
Người phụ nữ kia quay một vòng, thật sự chiếc váy này cô ấy mặc lên lại có phong cách hơn những chiếc váy bình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/2739237/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.