Thẩm Tịnh ngâm mình trong nước một lúc, vểnh tai lắng nghe tiếng bước chân bên ngoài. Sau khi chắc chắn Mục Thiên Phong đã đi xa, hắn lập tức trồi lên mặt nước.
"Chính là lúc này!"
Thẩm Tịnh tiến đến bên cửa sổ, nhìn dòng người tấp nập bên dưới, chuẩn bị nhảy xuống ao rồi đi theo đường nước để rời đi.
Nhưng ngay khi sắp nhảy, ánh mắt hắn lại dừng trên phần chuôi đao.
Chậc, vẫn chưa rửa sạch.
Thẩm Tịnh nhìn cửa sổ, lại nhìn thùng gỗ, phân vân một lúc rồi quyết định trở lại trong nước.
"Lần cuối cùng! Rửa sạch rồi mới chạy, dù sao vẫn còn nhiều thời gian."
Nhanh chóng tự thuyết phục mình, Thẩm Tịnh bắt đầu xoay tròn trong thùng nước, cố gắng tạo ra xoáy nước để gột rửa hoàn toàn vết bẩn trên thân đao.
Thế nhưng lực của một thanh đại đao có hạn, không thể nào rửa sạch được mọi chỗ.
Sau một hồi mệt lử, phần gần chuôi đao vẫn còn dính bẩn.
"Nếu ta là người thì tốt rồi."
Nếu là người, hắn sẽ không cần chật vật thế này.
Thẩm Tịnh tựa vào mép thùng, phồng má thổi bong bóng, nhớ lại cảnh mình tắm rửa trong bồn ở thế giới thực.
Hắn không nhận ra rằng, trên thân đao đang phát ra ánh sáng vàng ấm áp, hình dáng đại đao cũng dần thay đổi.
"Thôi kệ, không thể chần chừ nữa."
Thẩm Tịnh giơ tay lên, tự cổ vũ bản thân: "Vì để thoát khỏi tên nam chính b**n th** kia, dù có hơi bẩn cũng chẳng sao!"
"Nhân lúc hắn còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-yeu-dao-cua-nam-chinh/2847627/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.