Trận pháp đã được bố trí xong, Chưởng môn đưa cho Thẩm Tịnh một bản song tu bí kíp , rồi thản nhiên rời đi, để lại Thẩm Tịnh má đỏ hồng cầm bí kíp đứng như trời trồng. Thẩm Tịnh nhìn bí kíp trong tay, như thể cầm phải củ khoai nóng bỏng, không biết phải giấu vào đâu. "Sao vậy?" Mục Thiên Phong từ phía sau bước đến, trong ánh mắt đầy lo lắng. Thẩm Tịnh giật bắn cả người, toàn thân run lên, gần như theo phản xạ, hắn cất ngay bí kíp song tu vào túi trữ vật. "Không... không có gì." Thẩm Tịnh không chắc lời nói dối vụng về đó có qua mắt được Mục Thiên Phong không. Hắn ngẩng đầu, lặng lẽ quan sát Mục Thiên Phong. Trải qua mấy tháng rèn luyện, khí chất của Mục Thiên Phong càng lạnh lùng, môi mỏng, ánh mắt sắc như sói hoang, nhưng lúc này lại dịu dàng đầy ân cần—giống hệt một ông chồng tổng tài mặc tạp dề nấu ăn trong bếp, tràn đầy sắc khí. ... Cổ họng Thẩm Tịnh vô thức nuốt "ực", mắt vẫn dán chặt vào Mục Thiên Phong. "Đao?" Mục Thiên Phong lo lắng bước lên, tay vừa chạm vào mặt Thẩm Tịnh đã bị nhiệt độ nơi đó làm giật mình. Cảm giác mát lạnh từ bàn tay truyền đến trán, khiến đầu Thẩm Tịnh không ngăn được mà hiện lên những hình ảnh không thể mô tả nổi. Xong đời, đầu hắn toàn là màu vàng rồi. Thẩm Tịnh hít sâu, vội vàng kéo giãn khoảng cách. Thấy hành động kỳ lạ đó, Mục Thiên Phong càng không hiểu gì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-yeu-dao-cua-nam-chinh/2847675/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.