Thẩm Long Ngọc nhìn về phía Khưu Hải Trúc: "Sư thúc."
Khưu Hải Trúc vuốt vuốt râu trên cằm: "Việc này là có chút kỳ quặc, cần phải điều tra rõ ràng một phen.
Ta phải trở về nhìn ngoại môn, không đi được.
Hay là hai người các con ở lại?"
“Được.” Thẩm Long Ngọc nói: “Vậy hai người chúng con sẽ điều tra."
Tống Thư Văn gật đầu: "Ừ."
"Được, vậy ta đây sẽ mang theo ba người bọn nó trở về." Tay đang vuốt râu của Khưu sư thúc đột nhiên ngừng lại: "Không được, đám chúng nó đều là trẻ con, một mình ta lại trông không được, lỡ như từ trên vai té xuống thì phải làm sao đây!"
“Vậy cũng được, để lại hai đứa nhỏ đi.” Thẩm Long Ngọc nói: “Con có ích.”
"?" Sư thúc híp mắt nhìn, sắc mặt bất thiện nhìn chằm chằm vào Thẩm Long Ngọc: "Con có ích? Con có chỗ nào hữu dụng chứ? Con định kêu hai sư đệ của con ở lại làm gì! Con hỏi bọn nó thử xem, bọn nó có chịu không?"
Thẩm Long Ngọc ồ một tiếng, hỏi: “Có chịu ở lại không?”
Lý Khuê Nhuế có chút do dự, nửa muốn trở về, nửa muốn ở lại xuống trốn tránh huấn luyện.
Thế nhưng là nơi này thật sự là có chút khủng bố...! Nhưng Trịnh Văn Sơn không cho hắn thời gian do dự, hắn sợ phạm lỗi: "Đệ...!đệ, đệ coi như xong đi...!Đệ vẫn muốn cùng Khưu sư thúc trở về...”
Khưu sư thúc xòe tay, nói: "Con nhìn đi!"
“Đệ ở lại.” Mộ Phong Vân nói.
Thẩm Long Ngọc xòe tay, nói: "Sư thúc nhìn này!"
Khưu Hải Trúc đương nhiên không đồng ý, lập tức đe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thu-chi-yeu-su-huynh-phan-dien/2683229/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.