Chu Lộc định nói chuyện tiếp với Trình Tuấn thì có một giọng nữ ngọt ngào phát ớn tự nhiên phát lên:
"Anh ơi, anh còn chưa cho Tuyết Lan biết tên nữa đó" Chu Lộc nghe xong rùng mình một cái
y quay sang nói với Vũ Du Long:
"Hỏi tên anh kìa, sao không trả lời con gái người ta vậy"
Du Long: "Không cần thiết, anh thu xong tinh thạch rồi, chúng ta đi tiếp thôi"
Chu Lộc cũng đang định đi khỏi chổ này, mùi máu quá nhiều, cộng thêm có một "mỹ nữ" hết sức nguy hiểm ở đây nữa, y không dám ở lại đây tiếp đâu.
"Đi thôi" khi Chu Lộc quay người đi Trình Tuấn nói:
"Anh Chu Lộc, có thể cho tụi em đi theo anh được không ạ"
Chu Lộc quay qua nhìn hắn, chưa kịp trả lời, thì Tuyết Lan nói:
"Đúng đó anh, anh nỡ bỏ tụi em ở lại đây sao, dù sao em cũng là con gái mà, em có dị năng không gian nữa đó"
Chu Lộc liếc ả, nói:
"Xin lỗi chổ chúng tôi không cần loại người sẵn sàng đẩy người khác làm bia chắn cho bản thân, dù cho cô có dị năng đi nữa cũng không cần"
Tuyết Lan rơi lệ: "Sao sao anh có thể tàn nhẫn như vậy, lúc đó là do em xẩy tay thôi, với lại cậu ta cũng đâu có nói gì đâu, sao anh lo quá vậy"
Chu Lộc nge xong càng tức, quay qua nói với Trình Tuấn đang cúi đầu: "Tại sao cậu lại có thể chịu đựng được loại người như vậy? Cô ta đẩy cậu vào chổ chết mà vẫn giúp cô ta? Cho cậu 5p giải quyết chuyện này, chổ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thu-nam-phu-thoi-mat-the/1174397/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.