"Vậy thì đa tạ." Tống Dập ôm quyền đáp trả.
"Tần mỗ còn có một chuyện muốn nhờ, không biết Cố mẫu thân tử có thể bán phương pháp nấu những món ăn này cho ta hay không?" Tần Tranh nắm bắt cơ hội nói.
Điểm mấu chốt đã đến.
Cố Tâm Nguyệt giả vờ suy nghĩ một chút, sau đó mới từ tốn nói: "Món nấm đỏ và cà rốt này quý ở nguyên liệu, cách nấu thì đơn giản, nếu ngươi muốn mua phương pháp làm trứng bắc thảo và lạp xưởng thì ta có thể cân nhắc, chỉ là...” Tần Tranh vội vàng gật đầu đồng ý: "Giá cả thì đương nhiên dễ nói."
Hương vị và kết cấu của trứng bắc thảo rất độc đáo, nếu hắn thực sự có được phương pháp làm, mang đến các tửu lâu bên ngoài, qua một thời gian, chắc chắn sẽ bán rất chạy.
Mặc dù có những món ăn tương tự lạp xưởng, nhưng lạp xưởng do Cố mẫu thân tử làm có hương vị độc đáo.
Hai loại hương vị, một loại hơi ngọt, mùi thơm nồng.
Một loại cay nồng thơm ngon, khiến người ta không thể cưỡng lại.
Tân Tranh tự mình suy nghĩ một lúc, một lúc sau, hắn mới ôm quyền nói: "Cách làm trứng bắc thảo này rất độc đáo, Tần mỗ nguyện ý trả 100 lượng để mua phương pháp làm, còn lạp xưởng, hai loại hương vị, mỗi loại 50 lượng, không biết ý của Tống công tử và Cố mẫu thân tử thế nào?"
Có kinh nghiệm bán 100 lượng cao lê thu lần trước, lần này, Cố Tâm Nguyệt và Tống Dập đã không còn ngạc nhiên như lúc đầu nữa, nhưng bỗng nhiên có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, trong lòng hai người vẫn rất phấn khích.
Cố Tâm Nguyệt bình tĩnh đáp lại: "Được."
Sau khi nói xong chuyện về lạp xưởng và trứng bắc thảo, Tần Tranh lại chuyển tầm mắt sang canh cá chua cay và đậu phụ Ma Bà.
Cố Tâm Nguyệt thấy vậy, liên giải thích: "Thật ra cách làm món cá chua cay và đậu phụ Ma Bà này cũng giống như Đa Vị Lâu, điểm đặc biệt chỉ là sau khi thêm bột tạo hương của chúng ta, hương vị cũng đã rất gần giống rồi, chỉ là... "
"Không giấu gì các ngươi, trong hai món ăn này, ta còn cho thêm tương đậu."
"Tương đậu? Ý ngươi là tương đen?" Tần Tranh nghi ngờ hỏi.
"Có chút khác với tương đen, tương đen chủ yếu là vị mặn và thơm, tương đậu cay ta làm thích hợp để làm gia vị cho các món ăn như thế này hơn, nhưng cách làm này khá phức tạp, nhất thời không nói rõ được, nói thật là hiện tại ta cũng không có ý định bán phương pháp làm thứ này.”
Tân Tranh thất vọng đến cùng cực.
"Tuy nhiên, ta có thể tặng miễn phí phương pháp cải tiến hai món ăn này cho các ngươi, ngay cả khi không có tương đậu, hương vị cũng không đến nỗi quá tệ." Cố Tâm Nguyệt đề nghị.
Tống Dập tìm giấy bút, tiếp tục ngồi viết phương pháp.
Lần này Tân Tranh ra ngoài vội vàng, không chuẩn bị sẵn nhiều tiền mặt.
Hai người góp lại mãi mới đủ 50 lượng. Tần Tranh ngượng ngùng nói: "Cố mẫu thân tử, ngươi xem, chúng ta lần này ra ngoài không chuẩn bị nhiều tiên mặt như vậy, 150 lượng còn lại, ta đưa phiếu bạc cho ngươi nhé?”
Chưa đợi Cố Tâm Nguyệt từ chối, A Tùng đã vội nói: "Cố mẫu thân tử, ngươi không biết đâu, phiếu bạc mà Tần thiếu gia chúng ta đưa, không chỉ dùng được ở trấn Thanh Thủy, cho dù đến phủ Thanh Châu hay bất kỳ tiệm cầm đồ nào ở kinh thành đều có thể đổi được."
Hắn đã nói đến mức này, Cố Tâm Nguyệt đành phải nhận lấy phiếu bạc rồi đưa cho Tống Dập.
Tống Dập nhìn thoáng qua, gật đầu với nàng. Được rồi, dù sao nàng cũng không biết, Tống Dập nói được thì được.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.