"Được!"
Tống Dập còn chưa nói hết lời, còn đang nghĩ đến một đống lý do thuyết phục nàng thì Cố Tâm Nguyệt đã trực tiếp đồng ý: "Được! Chờ bảng vàng công bố thì chúng ta tổ chức."
"Thật không?" Tống Dập không tin nổi: "Lỡ như ta trượt thì sao?"
Cố Tâm Nguyệt cười nói: "Không có lỡ như, chẳng lẽ ngươi trượt thì ta có thể hủy hôn à?"
Tống Dập vội vàng lắc đầu: "Tất nhiên là không được, dù thế nào thì ta cũng đã là phu quân của nàng, hơn nữa ta cũng sẽ không trượt, ta chỉ hơi bất ngờ, không ngờ nàng lại đồng ý nhanh như vậy."
Cố Tâm Nguyệt không cho là vậy: "Có gì lạ đâu? Trước kia chúng ta ở trên núi không có điều kiện, bây giờ chúng ta đã ổn định ở phủ thành, hộ khẩu ở trang trại cũng đã làm xong, cha và mọi người đều có thể đến tham dự, lúc này không tổ chức thì còn chờ đến bao giờ?"
"Kể cả ta có sợ phiền phức không muốn tổ chức thì cũng phải giúp nhị ca và muội muội chuẩn bị chứ? Làm một lần, tổ chức hai chuyện lớn, chẳng phải rất hời à?"
Tống Dập bị nàng nói một tràng lý lẽ vặn vẹo đến nỗi lắc đầu: "Được, đều nghe theo nàng." "Ngươi đã nói là đều nghe ta, vừa hay ta có mấy chuyện muốn bàn bạc với ngươi trước, chờ ngươi đồng ý rồi ta sẽ đi nói với cha và mẫu thân." Cố Tâm Nguyệt thừa thắng xông lên.
Một dự cảm không lành bỗng dâng lên, Tống Dập vội vàng hỏi nhỏ: "Chuyện gì? Chỉ có chuyện hôn lễ là không được bàn bạc."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/2777723/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.