🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lý Văn Tĩnh sửng sốt một chút, rồi hỏi: "Hóa ra Tâm Nguyệt tỷ cũng biết chữ à, ta còn tưởng rằng..."

Tử Du ở bên cạnh cũng vội vàng ngắt lời: "Mẫu thân đương nhiên biết chữ, không chỉ biết chữ, còn biết sáng tác truyện nữa, những câu chuyện này đều do mẫu thân sáng tác.”

Nghe vậy, Lý Văn Tĩnh không khỏi bật cười: "Đây không phải là câu chuyện do mẫu thân các ngươi sáng tác, Tâm Nguyệt tỷ cũng biết đọc sách, sao có thể lừa hài tử là do mình nghĩ ra được?”

Cố Tâm Nguyệt nghe vậy, nhìn nàng ta như nhìn một kẻ ngốc. Nàng còn chưa kịp lên tiếng, đã nghe Tống Dập ở bên cạnh nói: "Truyện tranh này vốn là do Tâm Nguyệt nghĩ ra, ta chỉ phụ trách vẽ lại, có gì lạ?"

"Cái gì?" Lý Văn Tĩnh lập tức ngạc nhiên: “Truyện tranh này là do hai người sáng tác à?”

Ngô Phi Vũ và Lý Văn Tài ở bên cạnh cũng vô cùng ngạc nhiên, mỗi người vội vàng giật lấy một quyển: "Thì ra hai người chính là phu thê Tống Thị? Không ngờ tác giả truyện tranh nổi tiếng khắp cả nước lại chính là hai người?”

"Tỷ tỷ và tỷ phu thật lợi hại, chậc chậc chậc, thật không ngời!” Ngô Phi Vũ cũng ngạc nhiên nói.

Thấy hai người khen ngợi không ngớt, Cố Tâm Nguyệt ngượng ngùng nói: "Chỉ là kể chuyện cho hai hài tử lúc buồn chán mà thôi."

"Vậy lần sau có truyện mới có thể cho chúng ta xem trước không?!"

Cố Tâm Nguyệt bất đắc dĩ cười lắc đầu: "Các ngươi cứ trực tiếp tìm Tống Dập là được!"

Lý Văn Tĩnh vốn đã bị Cố Tâm Nguyệt làm cho tức giận, nàng ta vốn định mượn cớ tặng truyện tranh cho hai hài tử để kể chuyện, nhằm thể hiện tài năng của mình, không ngờ hai hài tử đã đọc từ lâu rồi?

Hơn nữa câu chuyện này lại do phu thế người ta sáng tác?!

Vốn tưởng Cố Tâm Nguyệt chỉ là một thôn phụ, không ngờ nàng lại có tài năng như vậy?

Thấy Cố Tâm Nguyệt chiếm hết hào quang, Lý Văn Tĩnh không khỏi nắm chặt quyển truyện tranh, tức giận nói: "Ca, ta bỗng nhiên thấy không khỏe, hay là chúng ta về phủ thôi?"

Lý Văn Tài vừa mới biết được phu thê Tống Thị nổi tiếng chính là Tống Dập và Cố Tâm Nguyệt, hắn vốn còn đang phấn khích, vừa định nói chuyện thêm với hai người một lát, không ngờ muội muội lại vào lúc mấu chốt này đòi vê nhà?

Nhớ lại chuyện ra khỏi cửa vào buổi sáng, hắn liền có chút không kiên nhẫn nói: "Buổi sáng ta muốn tự mình đến, muội lại nhất quyết đòi đi theo, ta nói không cho muội đi cùng, bây giờ thì hay rồi, nếu muội muốn về thì tự về một mình đi!"

Lý Văn Tĩnh thấy người ca ca vốn rất cưng chiều mình, lúc này bỗng nhiên lại không kiên nhẫn như vậy, nàng ta càng thấy buồn bực trong lòng, tức giận đứng dậy: "Được, muội tự đi!”

Nói xong, nàng ta liền đứng dậy phẩy tay áo bỏ đi.

Chờ đến chiêu Hứa Thị và Ngọc Nương trở về, nghe Trương Thị kể lại chuyện xảy ra hôm nay, bọn họ không khỏi bật cười ha hả.

Xem ra cô nương này quả thực không hợp với Tam Thanh, Hứa Thị lúc này mới hoàn toàn hết hy vọng. Thấy trời đã muộn, Tống Chính Quang liền cùng Ngọc Nương vội vã trở về trang trại.

Trên xe la chất đầy những chiến lợi phẩm mà Ngọc Nương và Hứa Thị ra ngoài mua cho mọi người trong trang trại.

Hai người vừa mới đi, Trần Khai liền dẫn theo người kéo xe từ trang trại ngoại thành chạy thẳng đến.

Vừa đến nhà họ Cố, mấy người trông giống như nông dân ở trang trại liền bắt đầu giúp đỡ, khiêng từng rổ từng rổ vào trong nhà họ Cố.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.