Sau khi tuyên bố chuyện vui lớn, sân viện Lâu gia tràn đầy không khí hân hoan.
Nhưng chưa bao lâu, Lục Tử đã tới ngõ Xuân Hi, nói rằng người Cam gia đã quay về, vào thành rồi, đang trực tiếp tiến về nha môn. Cam Đức Thọ thậm chí không ngồi xe ngựa, cưỡi ngựa về, sắc mặt đầy tức giận.
Thu Mộng Kỳ biết chuyện gì đang xảy ra, trong lòng hừ lạnh một tiếng, nói mấy câu với Tô Vận rồi chuẩn bị quay về nha môn.
Tô Vận biết lúc này cô quay về là lại phải hứng chịu cơn thịnh nộ của Cam Đức Thọ, thấy không đành lòng, dặn dò: "Hiện giờ hắn không làm gì được ngươi, chỉ có thể trút giận lên đầu ngươi, cứ mặc hắn gào thét."
Thu Mộng Kỳ nói: "Ngươi đừng lo, đã đồng ý diễn cho xong vở kịch này thì ta sẽ không bỏ dở giữa chừng."
Tô Vận trong lòng cười khẩy một tiếng, người này đến lúc này mà vẫn nhấn mạnh chuyện "diễn kịch", nàng mỉm cười: "Vậy ngươi nên chuẩn bị tinh thần đi, vở kịch này có khi phải diễn cả đời."
Tim Thu Mộng Kỳ đập rộn ràng, cô còn mong như thế.
Nhưng lời này cô không nói ra, chỉ sâu sắc nhìn nàng một cái rồi cùng Vương Tiểu Bảo rời đi.
Tại nha môn, Cam Đức Thọ sắc mặt giận dữ, lớn tiếng mắng mỏ Lư Quảng Thuận: "Thu Thực đâu rồi, lúc này mà không có mặt ở nha môn làm việc, lại chạy đi đâu chơi bời?"
Lư Quảng Thuận vội đáp: "Sáng sớm đã đưa đại nhân quận thủ đi kiểm tra tiến độ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-ve-co-dai-cung-tinh-dinh-trong-trot-dung-co-do/2918581/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.