Sau khi người nhà họ Vương bị đuổi ra khỏi cửa, đương nhiên mặt đều đen như đáy nồi.
Ban đầu hắn tưởng ca nhi Vạn gia coi trọng nữ nhi nhà hắn, nếu không phải nữ nhi gặp phải chuyện với tên Chu mặt rỗ kia, làm sao hắn có thể chủ động tới cửa, hôm nay vốn tưởng rằng Vạn gia là chiếm được tiện nghi lớn, nào biết nói một hồi kết quả lại là như vậy!
“Thật sự là mất mặt! mau trở về!”
Lúc biết người nhà đi Vạn gia làm gì, lời phản đối của Vương Lan Lan bị nghẹn trong cổ họng, rốt cuộc không nói gì, trong lòng nàng thậm chí sinh ra tâm tư nhận mệnh, cảm thấy cứ như vậy cũng tốt, ngày như thế nào cứ qua như thế ấy. chính là đợi cha trở về, sau khi nàng biết được kết quả, trong lòng cũng không có mất mác, thậm chí còn có một tia may mắn.
Nàng biết Xuân Phong không có ý gì với nàng, chính nàng cũng giống như vậy, nàng chỉ coi Xuân Phong là bạn tốt mà thôi.
“Nha đầu ngươi suy nghĩ cái gì? Ngươi hai ba ngày lại đứng ngốc ra đó, ngươi thế nhưng ngay cả người ta có ý tứ với ngươi hay không ngươi cũng không biết?” Vương cha tức giận muốn chết, hắn cảm thấy hôm nay thật quá mất mặt, về đến nhà bắt đầu phát giận.
Vương Lan Lan lúc còn nhỏ thật ra rất sợ cha mình, nhưng mà sau khi lớn lên cũng không sợ nữa, trong nhà cho dù là kẻ nào cũng không sợ, mặc dù là cha đại phát tính tình nàng cũng không thấy bối rối, chỉ trả lời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-ve-di-the-lam-dia-chu/873577/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.