Cha Lâm mặc dù rất hận người nhà mình, nhưng ít nhất cũng có một tia hy vọng, nhưng khi biết bọn họ không những không biết lỗi mà còn trách móc, điều này khiến ông lạnh sống lưng.
Thay vì nhìn người nhà, ông nhìn những người cảnh sát với vẻ mặt lạnh lùng và hỏi: "Đồng chí cảnh sát, giải pháp cho vấn đề này là gì?"
Cảnh sát thái độ hoà nhã nói: "Thứ nhất, nếu là chuyện riêng tư, cho nên chúng ta không cần nhúng tay. Thứ hai, đi làm thủ tục pháp lý, tuy nói là thân nhân của ông, nhưng có nhân chứng chứng cứ đều có, chuyện này vẫn là dễ xử lý. Phạt tiền hoặc phạt tù. Tất cả đều có thể."
Khi nghe nói rằng họ sẽ bị bỏ tù và bị phạt, vẻ mặt của Lâm lão đại thoảng thốt trong giây lát.
Nhưng càng khiến bọn họ không thể tin được chính là, đứa con thứ nhát gan kia lại dám ở trước mặt bọn họ đưa ra quyết định như vậy!
Lâm Lão Nhị thật quá quắt!
Bà Lâm là một người phụ nữ ở nông thôn không biết gì, cảnh sát nói gì bà cũng không hiểu, dù sao theo ý bà thì cháu gái nói gì cũng đúng, trong nhà có mâu thuẫn gì cũng là chuyện bình thường.
Không có lý do gì khi bà dạy con trai và con dâu mà phải vào tù.
Bà phản ứng nhanh vươn cổ và hét lên.
"Tôi chỉ dạy cho con trai và con dâu tôi một bài học. Các người dịnh làm gì? Tại sao chúng tôi phải trả tiền và vào tù? Các người không phải từng bị chính cha mẹ mình đánh sao?"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-ve-tn80-ga-cho-chu-trai-heo-tro-thanh-me-ke-xinh-dep-nuoi-con/1063275/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.