Cô đang mặc một chiếc váy ngủ, rất rộng.
Bản thân cô rất nhạy cảm, một khi người đàn ông này chạm vào cô như thế này, toàn thân cô ấy mềm nhũn ra.
Để bản thân không bị cuốn theo, Tư Niệm đã chọn cách vặn eo người đàn ông 180 độ.
Anh rít lên và mở mắt ra.
Đôi lông mày và đôi mắt của anh rõ ràng đến nỗi trông anh ấy không giống một người đang ngủ.
"Anh giả vờ ngủ à?" Tư Niệm nhìn anh chằm chằm.
Chu Việt Thâm thật sâu nhìn chằm chằm nàng một hồi, nói: "Anh vừa mới tỉnh."
Tư Niệm trừng mắt nhìn anh, hỏi: "Dao Dao đâu?"
"Ở đây." Chu Việt Thâm trầm giọng nói.
Anh lo lắng đứa trẻ sẽ bị đè, vì vậy đợi khi cô bé đã ngủ thiếp đi thì bế sang phía bên kia.
Lúc này Tư Niệm mới chú ý tới Dao Dao đang ngủ trên chiếc gối còn lại, còn Chu Việt Thâm thì bị ép vào cùng một chiếc gối với cô.
Chiếc giường lớn, nhưng không hề có vẻ chật chội.
Cô cũng hoàn toàn không để ý.
"Hừ!" Tư Niệm càng nghĩ càng tức giận, đá anh một cước, nghiến răng nghiến lợi hạ thấp giọng, sợ đánh thức đứa nhỏ: "Anh còn không thu tay lại sao?"
"Xin lỗi." Thanh âm Chu Việt Thâm trầm thấp ôn hoà, anh rút tay về, nhưng đầu ngón tay không biết là cố ý hay không cố ý gãi gãi điểm mẫn cảm.
"Hừm..." Tư Niệm khẽ thở hổn hển, suýt chút nữa ngất đi.
Đôi mắt của Chu Việt Thâm ngay lập tức tối sầm lại, hơi thở của anh dần trở nên nặng nề trong đêm tối.
Anh không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-ve-tn80-ga-cho-chu-trai-heo-tro-thanh-me-ke-xinh-dep-nuoi-con/1063295/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.