Về đến nhà, Bá Văn không nhịn được mà hỏi.
“Mẹ ơi, chúng ta có làm bánh ú không?”
Phương Huệ thản nhiên trả lời: “Làm bánh ú làm gì? Thật nhàm chán. Làm những thứ này có gì hay? Chỉ có người nghèo mới bỏ thời gian làm loại việc này. Nếu muốn ăn, ngày mai mẹ sẽ mua.”
Phương Bá Văn mím môi và nói: “Không.”
Về đến nhà, thằng hai không khỏi hỏi Tư Niệm: “Mẹ ơi, con có thể ăn bánh sinh nhật được không?”
Nói xong, sợ Tư Niệm cho rằng mình vẫn còn tham ăn bánh của người khác, vội vàng giải thích: “Mẹ, con không muốn một chiếc bánh đắt tiền như vậy vào ngày sinh nhật của con.”
Tư Niệm không nghĩ tới cậu còn đang suy nghĩ chuyện này, thấy cậu có chút hâm mộ, sờ sờ đầu cậu nói: “Tiểu Hàn muốn mừng sinh nhật sao?”
Thằng hai lập tức gật đầu: “Con nghĩ vậy!”
Cậu nhìn mọi người trong lớp được tổ chức sinh nhật và những người khác thậm chí còn được tặng quà.
Nếu hôm nay là sinh nhật của cậu, chắc chắn sẽ có người tặng quà cho cậu ấy.
Cậu nói: “Anh trai con và con có ngày sinh nhật giống nhau nhưng chúng con không bao giờ tổ chức sinh nhật”.
Dù chênh lệch ba tuổi nhưng sinh nhật của chúng đều vào ngày 1/6 Âm lịch.
Tư Niệm trước đó cũng đã nhìn thấy ngày sinh nhật của ba đứa nhỏ trong sổ hộ khẩu, Chu Trạch Đông và Chu Trạch Hàn đều có cùng ngày, trong khi sinh nhật của Dao Dao lại sau một tháng, sinh nhật vào tháng bảy.
Xét hoàn cảnh của Chu Việt Thâm, có lẽ anh ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-ve-tn80-ga-cho-chu-trai-heo-tro-thanh-me-ke-xinh-dep-nuoi-con/1063764/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.