Diệp Thạch thấy Mộ Thần nhíu mày, có chút không được tự nhiên nói: “ Không phải là ngươi muốn giúp Trang Du một phen sao? Nếu ngươi muốn giúp hắn thì bây giờ còn kịp đó. ”
Mộ Thần vội vàng lắc đầu, “ Không có. ” Nói giỡn sao, cho dù hắn có nhiều tiền, hắn cũng không có thể tốn trên người Trang Du nha! Huống chi tiền của hắn cũng không nhiều lắm.
Diệp Thạch nghe được câu trả lời từ Mộ Thần, tâm tình bỗng trở nên khoan khoái hơn rất nhiều.
“ Năm ngàn ba! ” Mặt Trần Mạc Nhiên đỏ lên, kêu to.
“ Năm ngàn năm! ” Ánh mắt Thủy Linh Lung đầy hung ác nhìn về hướng Trần Mạc Nhiên, giương giọng kêu.
“ Năm ngàn sáu! ” Trần Mạc Nhiên cũng không muốn yếu thế, gân cổ kêu lên.
“ Năm ngàn bảy… ”
Trang Du cắn môi, kéo tay Trần Mạc Nhiên, ôn hòa nói: “ Mạc Nhiên, được rồi, không phải là ngươi còn muốn chừa chút nguyên thạch mua đan dược sao, vật này giá rất cao… ”
“ Đã đến lúc này rồi, hiện tại từ bỏ rất đáng tiếc. ” Trần Mạc Nhiên kiên quyết lắc đầu nói.
Trang Du cắn môi, đầy cảm động nói: “ Mạc Nhiên, ngươi đối với ta thật tốt. ”
Trần Mạc Nhiên nhìn ánh mắt tràn đầy tín nhiệm kia của Trang Du, như là bị chuốc thuốc mê, ma xui quỷ khiến hô: “ Sáu ngàn! ”
“ Tiện nhân! ” Thủy Linh Lung đen mặt, nhìn phương hướng Trang Du đang ngồi mà mắng.
“ Muội muội, sáu ngàn nguyên thạch là đã vượt qua giá trị thật của Băng Liên Thủy rồi. ” Thủy Thiên Thành nhíu mày khuyên nhủ.
“
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-chi-phao-hoi-nam-xung/1718107/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.