Diệp Thạch trở lại tửu lâu, bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Trần Đạt nhìn Diệp Thạch, nhăn chặt mày hỏi: “ Thạch Đầu, con muốn dọn đến Mộ gia? ”
Diệp Thạch gật gật đầu, nói: “ Đúng vậy! ”
“ Thạch Đầu, con như thế nào lại đột nhiên nghĩ thoáng mà nghe theo Thần thiếu? ” Trần Đạt không hiểu mà hỏi.
Diệp Thạch bĩu môi, nói: “ Nghe theo hắn? Con mới không phải nghe hắn nói đâu, con gặp được phụ thân của hắn, phụ thân hắn muốn con đến ở trong Mộ gia. ”
Trần Đạt sửng sốt một chút, lập tức có chút kích động, “ Con gặp được phụ thân của hắn? ”
Diệp Thạch gật gật đầu, nói: “ Đúng vậy! ”
“ Mộ Viễn Phong tiền bối có ấn tượng với con thế nào? ” Trần Đạt có chút khẩn trương hỏi, Mộ Viễn Phong là luyện dược sư cấp ba và còn là một võ sư chín sao, Diệp gia từ sau khi Diệp Hách qua đời, tu vi cao nhất cũng chỉ có võ sư chín sao.
“ Ấn tượng? Con không biết. Thúc ấy chưa nói. ” Diệp Thạch gãi đầu trả lời.
Trần Đạt nhìn Diệp Thạch, bất đắc dĩ nói: “ Không biết? Con sao lại không biết? Loại sự tình này không cần người ta nói, con phải tự hiểu. ”
Diệp Thạch có chút buồn bực nói: “ Con lại không hiểu mà. ”
Trần Đạt: “ … ” d-u-n-g-v-u
… …
Thời điểm Mộ Viễn Phong dẫn theo Mộ Thần trở về, Mộ Kha, Mộ Viễn Hàng cùng với vài vị trưởng lão trong gia tộc đã tụ tập trong đại đường.
Mộ Viễn Phong nhìn một phòng đầy người, thản nhiên cười, hỏi:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-chi-phao-hoi-nam-xung/1718133/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.