“ Thực xin lỗi, Trần thiếu, đề nghị của ngươi ta không có hứng thú. ” Mộ Thần thản nhiên nói.
Đáng thương gia hỏa Trần Mạc Nhiên này sắp chết vì ngu, hắn cũng không muốn cùng người này chết chung.
Trần Mạc Nhiên đen mặt, không hiểu: “ Mộ Thần, ngươi xảy ra chuyện gì? Ngươi đang sợ Lam Nhược Phong sao? ”
Mộ Thần gật đầu, nói: “ Đúng vậy! Lam Nhược Phong lai lịch bất phàm, lại là luyện dược sư cấp hai, thực lực bản thân cũng thực cường hãn, ta sợ hắn, sợ chết đi được. ” Pháo hôi công đoạt nhân vật chính của chính chủ công? Đây không phải là muốn chết sao?
“ Mộ Thần, ngươi đúng là nhu nhược! ” Trần Mạc Nhiên lạnh lùng trừng mắt nhìn Mộ Thần một cái, xoay người đi.
Mộ Thần nhìn thấy Trần Mạc Nhiên rời đi, nhất thời thở ra một hơi.
Diệp Thạch cúi đầu, hung hăng gặm chân gà, trong con ngươi hiện lên từng trận hàn quang.
Mộ Thần trừng mắt nhìn, bồi khuôn mặt tươi cười nói: “ Thạch Đầu, những việc đó cùng Trang Du đều đã qua, ta hiện tại… ”
“ Ngươi không cần giải thích, ta cũng biết, ta tin tưởng ngươi. ” Diệp Thạch thản nhiên nói.
Mộ Thần cười cười, nói: “ Cám ơn. ”
“ Người nọ thật ngu ngốc. ” Diệp Thạch híp mắt, khinh thường nhìn bóng dáng Trần Mạc Nhiên nói.
Mộ Thần không hiểu mà hỏi: “ Ngu ngốc? Tại sao? ”
“ Trang Du đã là võ giả bốn sao, mà người này chỉ là một võ đồ chín sao, ta cảm thấy người này đi mượn sức một võ giả như vậy, còn không bằng tìm chút thời giờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-chi-phao-hoi-nam-xung/1718141/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.