“ Đồ ăn của chúng ta đã được mang lên hết rồi đúng không? ” Diệp Thạch nhìn một bàn lớn đầy đồ ăn, hỏi Mộ Thần.
Mộ Thần lắc đầu, “ Chưa, còn nữa, một hồi mới mang lên thêm. ”
“ Ngươi gọi nhiều như vậy, quá lãng phí. ” Diệp Thạch oán trách.
Mộ Thần không để bụng, “ Yên tâm đi, phu quân của em có tiền, rất nhiều tiền, em cứ ăn hết mình. ”
Mộ Thần nhìn thoáng qua đám người Diệp Dung, trong con ngươi hiện lên vẻ trêu tức. Băng đóng ba thước không do một ngày lạnh*, Diệp gia vào thời điểm Diệp Hách không còn thì bắt đầu tuột dốc. Thời điểm Diệp Hách vẫn còn thì còn có thể duy trì ngăn nắp ở mặt ngoài, hiện giờ, ngăn nắp ở mặt ngoài này sợ cũng rất nhanh không duy trì nổi.
*Nguyên văn “Băng đống tam xích phi nhất nhật chi hàn” (Dich: Băng đóng ba thước không do một ngày lạnh): ý chỉ sự việc luôn có nguyên nhân sâu xa, không phải nhất thời mới vậy.
Vừa rồi hắn có nhìn lướt qua đồ ăn mà đám người Diệp Dung gọi, phát hiện có chút mộc mạc.
Diệp Thạch hung hăng trừng Mộ Thần, dạy bảo: “ Có tiền cũng không thể lãng phí. ”
Mộ Thần nói: “ Phu nhân giáo huấn đúng, em ăn nhiều một chút, đừng lãng phí. ”
Diệp Thạch nghe được xưng hô của Mộ Thần, mặt nhất thời đỏ lên.
Băn đầu Diệp Thạch có chút bất mãn Mộ Thần lãng phí, nhưng mà sau khi đưa thức ăn mỹ vị vào miệng, chút bất mãn này của Diệp Thạch nhất thời tan thành mây khói.
Diệp Dung cau mày, hít
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-chi-phao-hoi-nam-xung/1718148/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.