“ Mộ đồng học, Lam Nhược Phong tới đây. ”
Diệp Thạch đầy hứng thú, “ Trang Du mới vừa đi, Lam Nhược Phong liền tới, Lam Nhược Phong hắn tới đây làm gì? Mộ Thần, ngươi có biết không? ”
“ Không biết! Ta cũng không phải là thần tiên. ” Mộ Thần lười biếng dựa lưng vào ghế dựa rồi nói.
“ Ngươi tuy rằng không phải là thần tiên, nhưng mà ngươi luôn luôn liệu sự như thần nha. ” Diệp Thạch nói.
Mộ Thần nhướng mày, cười như không cười nhìn Diệp Thạch, “ Vậy à? Ta liệu sự như thần sao? Di, ta tính ra được Diệp Thạch chỉ thích Mộ Thần thôi này. ”
Diệp Thạch quẫn bách liếc Mộ Thần một cái, Mộ Thần đắc ý cười ha ha.
Diệp Thạch cắn chặt răng, làm bộ tức giận nói: “ Ta cũng tính ra được Mộ Thần chỉ thích Diệp Thạch thôi! ”
“ Thạch Đầu, ngươi bói toán quả nhiên rất chuẩn xác nha. ” Mộ Thần cười nhìn Diệp Thạch, trêu tức nói.
Diệp Thạch đỏ mặt cúi đầu, trong lòng chảy qua một dòng nước ấm.
Bên này hai người Mộ Thần cùng Diệp Thạch đang liếc mắt đưa tình, bên ngoài Lam Nhược Phong lòng như lửa đốt tiến vào.
Lam Nhược Phong vừa vào cửa, liền chặn đầu Mộ Thần hỏi: “ Trang Du vừa mới tới đây? ”
“ Đúng vậy! Vừa mới tới. ” Khi Lam Nhược Phong xuất hiện, đỏ ửng trên mặt Diệp Thạch đều lui xuống, toàn bộ tinh thần đề phòng nhìn Lam Nhược Phong.
Lam Nhược Phong nhíu mày, sắc mặt ngưng trọng hỏi: “ Trang Du hắn nói chuyện gì với các ngươi? ”
Sắc mặt Diệp Thạch cổ quái nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-chi-phao-hoi-nam-xung/1718282/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.