Diệp Thạch nhíu mày, đối phương tuy giữ chặt Hà Tĩnh Nguyệt, lại không có ra tay với Hà Tĩnh Nguyệt, nhìn là biết đối phương cũng không muốn lấy mạng Hà Tĩnh Nguyệt, chỉ là không muốn Hà Tĩnh Nguyệt nhúng tay vào chuyện kế tiếp, vậy mục tiêu của đối phương chính là y.
Xem ra trận pháp tháp cũng không yên ổn nha! Bạch gia thế lớn, sợ là có rất nhiều tu sĩ của trận pháp tháp đã bị Bạch gia thu mua.
Ánh mắt Diệp Thạch bình tĩnh nhìn Tất Thành, mày hơi nhíu lại, dùng ngữ khí nhạt nhẽo hỏi: “ Ngươi muốn lấy mạng ta à? ”
Tất Thành nhíu mày, thầm nghĩ Diệp Thạch đúng là bình tĩnh! Trong lúc này mà vẫn “gặp nguy không loạn”, đáng tiếc, nhân tài ngút trời đã định trước sẽ đoản mệnh.
“ Diệp thiếu, nếu ngươi chịu phối hợp một chút, có lẽ sẽ lưu lại đượcmột mạng. ” Tất Thành nói, vị kia dù sao chỉ nhìn trúng đôi mắt của Diệp Thạch, có lẽ…
Diệp Thạch cười lạnh: “Muốn lấyđôi mắt của ta? Nếu ta mù thì hắn có thể bỏ quata?Có thể đểcho ta đi nơi nơi nói lung tung được sao? ”
Tất Thành thở dài nói: “ Xin lỗi, Diệp thiếu. ”
Diệp Thạch nâng mắt lên, nhìn chằm chằm Tất Thành, âm trầm hỏi: “ Chỉ có một mình ngươi hả? ”
“ Ngươi có ý gì? ” Tất Thành nghi hoặc nhìn Diệp Thạch, trong lòng chợt dâng lên một cỗ dự cảm bất thường.
Diệp Thạch cười lạnh một tiếngi: “ Ý của ta là, nếu chỉ có một mình ngươi, vậy ngươi đi chết đi! ”
Diệp Thạch vỗ lên mặt túi linh thú, hơn một ngàn con Thôn Thiên Phong lập tức phần phật bay về phía Tất Thành.
Có đại lượng nguyên thạch trung phẩm cung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-chi-phao-hoi-nam-xung/1718433/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.