Hà Tĩnh Nguyệt thấy Tường Phong đã đi ra, lập tức đi tới hỏi: “ Trần Mộc, ngươi không sao chứ? ”
Mộ Thần lộ ra vẻ mặt may mắn nói: “ Tưởng Phong thiếu gia thủ hạ lưu tình, ta không xảy ra chuyện gì hết. ”
“ Về tình trạng thân thể của Tưởng thiếu, ngươi thật sự có cách chữa sao? ” Hà Tĩnh Nguyệt hỏi.
“ Là ta không biết tự lượng sức mình, thân thể Tưởng thiếu ngay cảTưởng tháp chủ cũng không có cách chữa, huống chi là ta. ” Mộ Thần tràn đầy xấu hổ nói.
Hà Tĩnh Nguyệt nhìn Mộ Thần, trong lòng không khỏi có chút kỳ lạ.
“ Trần Mộc, sao Tưởng thiếu lại đột nhiên ra tay với ngươi vậy? ” Hà Tĩnh Nguyệt không hiểu.
Mộ Thần buồn rầu nói: “ Đại khái là Tưởng thiếu nhìn ta không vừa mắt. ”
“ Nhưng mà gã nói ngươi giả thần giả quỷ. ” Hà Tĩnh Nguyệt nhíu mày.
Trong lòng Mộ Thần rùng mình, trên mặt lại lộ ra vẻ buồn khổ. Mộ Thần cười bất đắc dĩ, trong nụ cười có một nỗi cô đơn thê lương, “ Chắc là do diện mạo ta giống quỷ, cho nên gã mới nói như vậy. ”
Hà Tĩnh Nguyệt thấy vẻ mặt Mộ Thần như vậy thì có chút áy náy, “ Xin lỗi. ”
Mộ Thần vội vàng xua tay: “ Hà tiểu thư nói lời này là chiết sát ta rồi. ”
Hà Tĩnh Nguyệt mím môi, nhất thời không biết nên nói gì.
“ Hà tiểu thư, nếu như không còn việc gì thì ta đi trước đây .” Mộ Thần nói.
Hà Tĩnh Nguyệt gật đầu lên tiếng “ Ừ. ”
Hà Tĩnh Nguyệt nhìn bóng dáng Mộ Thần, trong lòng vẫn luôn dâng lên một cỗ cảm giác kỳ lạ nói không nên lời.
“ Hà tiểu thư.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-chi-phao-hoi-nam-xung/1718497/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.