"Hoàng nãi nãi, Hoàng nãi nãi, tôn nhi tới thỉnh an người." Vũ Văn Hiên sôi nổi nhảy vào Tĩnh Tâm điện.
"Cháu ngoan, đến đây. Ai nha, lớn như vậy rồi như thế nào còn giống hầu tử a." Hoàng thái hậu cười hiền lành.
"Các ngươi sao còn thất thần a? Nhanh đi lấy điểm tâm tam hoàng tử thích ăn. Cháu ngoan đến, ngồi bên người hoàng nãi nãi, cho hoàng nãi nãi hảo hảo nhìn xem." Hoàng thái hậu lôi kéo Vũ Văn Hiên nhìn trái nhìn phải, càng nhìn càng thấy thích đứa tôn tử này.
"Ân, Hoàng nãi nãi."
"Cháu ngoan a, cô nương ngươi mang về đâu? Cho hoàng nãi nãi nhìn xem." Hoàng thái hậu nghe nói cháu mình mang về một cô gái xinh đẹp, nghĩ là mang cháu dâu về, này không thể không gặp xem thử.
"Nga, nàng thẹn thùng không dám tiến vào, ta đi kêu nàng." Vũ Văn Hiên xoay người, kêu Thu Hàm vào.
"Dân nữ tham kiến Hoàng thái hậu." Thu hàm lại quỳ xuống hành lễ.
"Miễn , miễn , đến đây ngồi." Hoàng thái hậu vỗ vỗ vị trí bên người. Thu Hàm nơm nớp lo sợ qua đó ngồi. Hoàng thái hậu lôi kéo cô nương người ta tả khán hữu khán. Không sai, cô nương này lớn lên nhìn rất xinh đẹp, bất quá nhìn qua tuổi giống như so với cháu mình lớn hơn một chút.
"Cháu ngoan, cháu dâu này của ta gọi là gì, ngươi như thế nào không giới thiệu cho Hoàng nãi nãi a?" Hoàng thái hậu còn lôi kéo tay cô nương người ta cười tủm tỉm nhìn.
"Hoàng nãi nãi, nàng không phải đâu. Hoàng nãi nãi nàng là cháu gái Thu đại nhân.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-chi-phong-luu-bi-vuong/1638346/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.