“ Đủ rồi!”
Trên giường sưởi phu nhân mở bừng mắt, ánh mắt bỗng nhiên sắc bén nhìn Đỗ di nương.
Hỷ Thước tiến đến đỡ Tô Mạt đứng dậy, thay Quốc công phu nhân trách mắng: “ Đỗ di nương càng ngày càng hồ đồ rồi, tứ tiểu thư tốt xấu gì cũng là chủ tử, nhưng ngươi sao lại có thể xô xô đẩy đẩy, nếu làm bị thương tiểu thư, chẳng phải sẽ tổn hại đến thể diện của phu nhân hay sao?”
Hỷ Thước nói chuyện hợp lý, rất được Quốc công phu nhân yêu thích, phu nhân nhẹ gật đầu, nhìn Tô Mạt: “ tứ nha đầu, đến đây nào, để ta nhìn chút.”
Tô Mạt làm ra bộ dáng sợ sệt, nhút nhát rụt rè nhìn nàng ta, lúc này không được tỏ ra thông minh lanh lợi, không thì chính là tự mình tìm phiền phức. Nàng tỏ vẻ rất sợ người lớn, đại phu nhân không để nàng vào mắt, nàng sẽ an toàn.
Quả nhiên Quốc công phu nhân khe khẽ thở dài, vô cùng thương xót nói: “ Nha đầu đáng thương, ngươi chịu khổ rồi.”. Nàng nhìn qua nha hoàn bên cạnh, “ Xuân Mai, đem bánh trái cho tứ tiểu thư ăn.”
Xuân Mai lập tức lấy điểm tâm đặt trên bàn, Hỷ Thước ngay tức khắc bế Tô Mạt lên ngồi trên ghế, lấy một nắm kẹo đưa cho nàng. Quốc công phu nhân nhìn vào trán Tô Mạt, lai sai người đem thuốc tới, nàng tự mình giúp Tô Mạt.
Tô Mạt bộ dạng bất ngờ được sủng sinh ra khiếp sợ, cúi đầu nói: “ Cảm ơn phu nhân!”
Bộ dạng của Quốc công phu nhân thương xót, thở dài: “ Kể ra thì, ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-du-long-hi-phuong-thien-tai-tieu-vuong-phi/2357018/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.